YÊU TINH - Trang 113

thành giường ngủ rồi nằm trên đó, những dòng suy nghĩ miên man cứ chạy
qua chạy lại trong đầu.

Giờ Thần Chết đã phát giác sự tồn tại của Eun Tak nên cô phải

tránh anh ta, tạm thời thay đổi chỗ ở từ nhà dì sang quán gà rán. Cũng vì
điều này, nên cả Yêu Tinh hay Thần Chết đều phải ra về tay không khi tìm
đến nhà cô.

Yêu Tinh đã làm một cô bé tổn thương, nhưng dường như anh

không có ý định xin lỗi. Dù vậy, anh vẫn một mực lo lắng cho cô. Anh đã
sống 939 năm trên đời, đã là một người trưởng thành bao lâu nay. Nhưng
Eun Tak mới mười chín tuổi, cô vẫn còn trẻ lắm. Chính cảm giác trách
nhiệm chưa thể gọi tên này đã thôi thúc anh đi tìm cô lần nữa. Anh muốn
bảo cô mau chuyển nhà để tránh chạm mặt Thần Chết, nhưng ngôi nhà ấy
hiện không còn ai cả.

Eun Tak nằm nhìn trần nhà, từ từ nhắm mắt lại. Nếu để chị chủ

phát hiện ra chuyện này, có khi cô sẽ bị đuổi việc. Thế nhưng cô thật sự
không còn cách nào khác. Eun Tak không thể cắm trại ngủ ở ngoài, cũng
không có nơi nào một đứa trẻ vị thành niên như cô có thể đến được. Căn nhà
cô đang ở không thể gọi là nhà, đó chẳng qua chỉ là một nơi để ngủ, thậm
chí còn bất tiện hơn cả ở cửa hàng.

Định mệnh của cô là trở thành Cô Dâu của Yêu Tinh. Nhưng ông

chú ấy lại chính là Yêu Tinh. Định mệnh. Quả là một từ lãng mạn. Lãng mạn
ư? Nghe thì hay thật đấy, nhưng có khác nào bị bán đi đâu. Thế nên dù Yêu
Tinh có xuất hiện đi nữa, cô cũng không thể vô duyên vô cớ trở thành Cô
Dâu của anh ta được. Và rồi cuối cùng Yêu Tinh đã xuất hiện, còn thẳng
thừng phủ nhận rằng cô không phải. Làm sao anh có thể dễ dàng tuôn ra
những lời đáng ghét như vậy chứ?

“Đúng là cái chổi mà!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.