YÊU TINH - Trang 112

ngực anh. Thế nhưng Eun Tak không nhìn thấy, nên “hình như không phải”,
“không phải” hay “chắc chắn không phải” cũng là một mà thôi. Mà kết luận
này lại làm cô khóc, khiến anh thấy có lỗi. Cảm giác như anh chẳng thể cho
cô được điều gì mà cô muốn. Chuyện làm thêm đã giải quyết xong, chuyện
nhà dì nhất định cũng phải giải quyết cho cô, anh thầm nhủ. Yêu Tinh không
rõ liệu đây có phải là cảm giác trách nhiệm đối với cô bé mình đã cứu sống
không nữa.

Hơi ẩm càng lúc càng mù mịt, Deok Hwa không thể chịu đựng

thêm được nữa, liền chạy ào ra, bắt đầu xoay xoay máy hút ẩm. Yêu Tinh
ngồi trước máy hút ẩm, thở dài thườn thượt. Cứ mỗi tiếng thở dài của anh,
máy xung quanh lại tích thêm một ít. Deok Hwa kêu lên như thét.

“Chú! Không được mưa đâu đấy! Ai mà dọn cho nổi!”

Thần Chết mỉa mai: “Chỉ vì một cô nhóc mười chín tuổi mà thành

ra thế này đây.” Deok Hwa bèn tò mò hỏi vặn anh từng tí một. Yêu Tinh đột
nhiên cảm thấy mệt mỏi. Dù anh một mực phủ nhận mình không hề nghĩ
đến Eun Tak, nhưng Thần Chết chỉ lắc đầu quầy quậy ra chiều “Tôi biết
hết”.

“Ơ, nhưng mà, nếu lỡ làm người ta tổn thương thì cứ đường

đường chính chính nói “anh xin lỗi vì đã làm em tổn thương” như một người
đàn ông là được mà.”

Trước những lời của “ông tướng” Deok Hwa chẳng biết gì, không

hiểu sao Yêu Tinh lại cảm thấy như bị đâm một nhát. Vấn đề là ở chỗ anh
không có lý do để xin lỗi.

***

Eun Tak làm xong việc ở quán gà rán thì trời đã tối mịt. Luồng khí

lạnh buốt khiến Eun Tak cuộn tròn hơn trong chăn. Cô lấy ghế ở quán làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.