YÊU TINH - Trang 152

“Cô biết nhà này có những ai sống không mà dám xin vào ở hả?”

“Đằng nào nếu không chết ở ngôi nhà này thì tôi cũng chết bờ chết

bụi ở đâu đó hoặc chết đói thôi, không thế này thì thế kia. Vậy thà chết trong
ngôi nhà đẹp thế này còn hơn. Người ta chẳng nói “dưới chân đèn thường
tối” đấy thôi. Chú hãy trở thành cây đèn của tôi đi.”

Eun Tak đến đây với một quyết tâm sắt đá không hề do dự. Yêu

Tinh bực bội, nhưng cuối cùng vẫn phải mở cửa cho Eun Tak. Mở cửa cho
cái chết của anh bước vào nhà.

Eun Tak đã thành công trong việc đặt chân vào nhà Yêu Tinh. Ánh

mắt cô không ngừng quan sát xung quanh. Lúc nhìn từ xa, cô rất bất ngờ vì
ngôi nhà thật nguy nga tráng lệ, nhưng bên trong còn lộng lẫy gấp bội phần.
Không biết có bao nhiêu phòng, chỉ riêng việc ngó nghiêng để xem cho hết
cũng khó rồi. Trên trần phòng khách có gắn một chùm đèn vô cùng bắt mắt.
Mọi thứ trông thật cao cấp. Những đồ vật xưa cũ và hiện đại tương xứng hòa
hợp với nhau đến không ngờ. Eun Tak biết anh là người giàu có, nhưng cô
không ngờ lại đến mức độ này. Cứ như một thế giới, một không gian hoàn
toàn khác với thế giới cô từng sống. Eun Tak quyết tâm: “Tôi sẽ sống với
chú ở đây.”

Nhìn Eun Tak rạng ngời ngồi trên sofa hạ quyết tâm như vậy, Yêu

Tinh liền giở giọng trách mắng.

“Cô bảo tôi tầm thường, cực kỳ tầm thường đấy thôi.”

“Lúc đó tôi nói linh tinh ấy mà. Chú cực kỳ đẹp trai. Giống Won

Bin lắm.”

Để mặc Yêu Tinh á khẩu không nói lại được câu nào, Eun Tak bắt

đầu huyên thuyên: “Chú nhìn thấu được tấm chân tình của tôi, thật tốt quá.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.