YÊU TINH - Trang 150

“Cái chết đang vẫy gọi tôi kìa…!”

“Nếu ở mức độ nhấn chuông cửa thì vẫn còn thân tình chán. Bình

tĩnh đi. Bình thường anh không làm chuyện gì gây thù chuốc oán hay buông
lời độc địa với cô ta đấy chứ?”

Buông lời độc địa với Eun Tak ư? Hình như chưa đến lần thứ

mười thì cũng ngót nghét chín, Yêu Tinh tim đập chân run. Có lẽ dù thế nào
anh cũng phải chết. Đúng vậy rồi.

Cả hai cùng đi ra khỏi phòng, đến chỗ cái chết của Yêu Tinh.

“Bảo cô chờ một chút mà cũng làm không nổi à? Sức chịu đựng

của cô kém thật đấy!”

Có vẻ như sắp phải về với cõi vĩnh hằng nên Yêu Tinh bắt đầu

không kiểm soát được lời nói, anh vừa nhăn mặt vừa nói.

“Xin lỗi chú nhưng tôi không thể chờ thêm nữa. Từ khi biết được

mình là Cô Dâu của Yêu Tinh cho đến tận bây giờ, lúc nào tôi cũng phải chờ
đợi, chờ mỗi mình chú thôi. Đã rất rất lâu rồi.”

Thực ra không phải chỉ có mỗi Yêu Tinh chờ đợi. Người được lũ

ma quỷ gọi bằng cái tên “Cô Dâu” là cô đây cũng đã chờ đợi anh ngày này
sang ngày khác. Nếu có người để kết hôn, tức là cô sẽ có một gia đình, phải
không? Điều đó giống như tia sáng soi rọi cuộc đời tối tăm mù mịt của Eun
Tak. Chỉ riêng việc ấy thôi đã đủ an ủi trái tim Eun Tak trong những giờ
phút khó khăn.

Eun Tak vừa nhìn Yêu Tinh vừa suy nghĩ. Có vẻ như anh không

muốn, nên Eun Tak sẽ không bám lấy anh nữa, cô thật sự định để anh đi.
Nhưng biết làm thế nào, hiện thực thật phũ phàng. Còn phải quan tâm đến
tâm tư tình cảm của Yêu Tinh thì khó khăn quá. Hiện tại, anh là cái cọc duy
nhất mà người sắp chết đuối như cô có thể bám vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.