YÊU TINH - Trang 184

nữa, tôi vẫn sẽ đến sống ở nhà chú.”

Yêu Tinh rất muốn dỗ dành cô bé bị tổn thương đang đứng trước

mặt mình. Nhưng anh không thể, chỉ đứng lặng nghe Eun Tak nói.

“Giờ tôi không có quyền được lựa chọn một yêu tinh nhiệt tình

hay yêu tinh lãnh đạm nữa. Đằng nào cũng chỉ cần rút kiếm ra cho chú là
được.”

“… Phải. Cứ như vậy đi.”

Eun Tak cố nuốt cơn nghẹn ngào đang trào lên cổ họng. Cô quay

người đi.

“Chú chờ tôi một chút. Tôi thu dọn đồ đạc xong sẽ ra ngay.”

Bên ngoài cửa kính xe, mưa vẫn tiếp tục rơi như trút nước, Eun

Tak rất muốn hỏi anh rốt cuộc đến khi nào mưa mới chịu ngừng lại, nhưng
lòng tự trọng bị tổn thương khiến cô không thể cất lời. Đằng nào tổn thương
như thế này cũng là quá đủ rồi, anh còn có thể làm cô tổn thương đến đâu
được nữa. Bầu không khí yên tĩnh bao trùm trong xe, nhưng Eun Tak còn
ghét tiếng mưa hơn, cô đành lên tiếng át đi tiếng mưa.

“Chú tên là gì thế?”

Yêu Tinh chỉ tập trung lái xe, lặng im không đáp.

“À thì, không phải tôi tò mò nên mới hỏi đâu. Mối quan hệ của

chúng ta không rõ ràng. Không gọi là hôn nhân mà là ở chung thì đúng hơn.
Dù sao thì trên danh nghĩa, tôi cũng là cô dâu, ít nhất tôi phải được biết tên
của chú rể chứ.”

Bỏ qua chuyện nhìn thấy kiếm. Bỏ qua luôn chuyện có thể rút

kiếm. Giá cô có một năng lực đặc biệt nào đó thì hay biết mấy, dù gì cô cũng
được gọi là Cô Dâu của Yêu Tinh. Nhưng vì Yêu Tinh vừa đón cô về nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.