YÊU TINH - Trang 209

Nhìn nụ cười đó, Yêu Tinh chợt hiểu ra tất cả. Anh không còn tồn

tại trong trí nhớ của Eun Tak hai mươi chín tuổi. Những ký ức về anh đã bị
xóa sạch hoàn toàn.

Kế đó, khung cảnh nhà hàng bị che khuất bởi người bồi bàn rồi

hiện lên một lần nữa.

Một cảnh tượng ngắn ngủi sượt qua tầm mắt của Yêu Tinh. Hiện

thực trôi qua trong khoảnh khắc bỗng trở nên thật gần. Eun Tak cúi đầu,
nhìn chăm chú vào menu. Dù chỉ thoáng qua, anh vẫn có thể nhìn thấy rõ
dấu ấn của Yêu Tinh trên cổ cô. Eun Tak ngẩng đầu nhìn Yêu Tinh, hỏi anh
muốn ăn gì. Hình ảnh Eun Tak đang vẫy tay với một ai đó lờ mờ ẩn hiện
phía trên một Eun Tak vừa cất tiếng hỏi anh.

“Em năm hai mươi chín tuổi vẫn rạng rỡ như vậy. Thế nhưng ở

bên cạnh em… đã không còn có tôi. Kiếp sống này của tôi, sự bất tử này rốt
cuộc cũng phải kết thúc. Khi tôi chết đi rồi, em vẫn sẽ sống tiếp rất nhiều
năm về sau. Sau khi tôi biến mất, em sẽ hoàn toàn lãng quên tôi, không còn
sót lại chút gì.”

Ký ức anh trải qua cùng Eun Tak lướt nhanh qua tựa như lật trang

sách. Ji Eun Tak chìa tay ra đón lấy hoa kiều mạch, Ji Eun Tak vừa cười vừa
nói “Tôi yêu chú”, Ji Eun Tak từ đằng xa chạy về phía anh ngồi trước đài
phun nước. Mỗi một trang sách lật qua, Eun Tak vẫn đứng ở nơi ấy, nhưng
anh đã biến mất.

“Tôi phải biến mất rồi. Để em có thể nở nụ cười rạng rỡ, tôi phải

đưa ra lựa chọn, lựa chọn kết thúc cuộc sống này.”

Quyết tâm từ lúc nào lại mờ dần đi. Trở thành trang giấy trắng.

Một khoảng trống trắng toát.

“Cuối cùng, tôi vẫn phải đưa ra lựa chọn ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.