YÊU TINH - Trang 219

nghe và đặt xấp flashcard vào trong túi áo. Rồi cô rảo bước về phía Yêu
Tinh. Bước chân hân hoan của Eun Tak đi về phía anh cứ như thể đang giẫm
lên trái tim anh. Tiếng tim đập thành tiếng. Thình thịch thình thịch. Anh vẫn
còn sống.

“Chú làm gì ở đây thế?”

Gặp được anh giữa đường, Eun Tak tỏ ra rất hào hứng. Cô vừa

làm việc vừa nghĩ đến anh. Yêu Tinh rơi nước mắt, khoảng thời gian 900
năm, những chuyện như thế. Hóa ra anh đã đau đớn thật lâu, một mình rơi
nước mắt thật lâu. Nếu vì anh, đáng lẽ cô phải lập tức rút kiếm ra cho anh
mới phải. Thế nhưng nếu rút kiếm ra, chẳng may cô không phải Cô Dâu thật
sự mà là người khác thì sao? Eun Tak lo lắng đến cả những chuyện như vậy.
Vài ngày cũng theo đó trôi qua.

Ánh mắt Yêu Tinh có chút gì đó xa xăm. Anh đang trở lại nơi nhìn

thấy Eun Tak lần đầu tiên. Eun Tak huơ huơ tay trước mặt anh.

“… Nhìn.”

“Nhìn gì cơ?”

“Nhìn em bước đến.”

“Lâu đến thế sao? Tôi hơi cảm động đấy.”

Eun Tak cười tươi như hoa. Hai người cùng sánh vai trên con

đường về nhà.

“Mà chú này, nếu nhìn như vậy thì chắc chú cũng thấy được một

chút rồi phải không? Hồi trước cũng thế này còn gì. Tôi của năm hai mươi
tuổi, rồi năm ba mươi tuổi, chú từng bảo mình không thấy gì đấy thôi. Bây
giờ vẫn thế à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.