YÊU TINH - Trang 221

“Làm sao chú biết được? Biết đâu mới một hai ngày lại thấy chán

ghét cũng nên.”

“Cũng có thể là một hai tháng mà.”

Đang tiến triển tốt đẹp, anh có nhất thiết phải dội một gáo nước

lạnh như thế không. Eun Tak liếc xéo Yêu Tinh một cái.

Cơn gió mùa đông không đáng ghét, cũng không quá lạnh giá,

sượt qua hai người.

“Nhưng mà này, lúc chú làm thần hộ mệnh ấy, có tiêu chuẩn gì

không?”

“Không có. Chỉ phụ thuộc vào tâm trạng của tôi thôi. Giữa người

lớn và trẻ nhỏ thì ưu tiên giúp đỡ trẻ nhỏ hơn. Bởi vì bàn tay chìa ra cho tôi
lúc tôi sắp sửa rời xa thế gian này là bàn tay của một đứa trẻ.”

“À… Vậy tại sao lúc đó chú lại cứu mẹ tôi? Bà là người lớn mà?”

“Lúc ấy tôi uống rượu nên có hơi mủi lòng. Hơn nữa người mà mẹ

em cầu xin tôi cứu không phải bản thân mình.”

Eun Tak đứng khựng lại. Nước mắt không kìm được mà rơi xuống

từng giọt. Vốn dĩ cô không hay khóc thế này đâu, nhưng dạo gần đây cứ rơi
nước mắt suốt. Song không phải là vì buồn. Chỉ là đột nhiên biết được sự
thật mà cô không ngờ đến, quá hạnh phúc nên bật khóc đấy thôi. Hẳn là mẹ
đã cầu xin rất nhiều, rất tha thiết để cho cô được sống. Cô thật sự rất biết ơn
tình thương bao la của mẹ, cả việc Yêu Tinh đã xuất hiện bên cạnh mẹ khi
ấy.

“Chú đã đáp lại lời cầu xin của mẹ… Cứ như phép màu vậy, thật

tốt quá…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.