YÊU TINH - Trang 289

này lại đến biên giới khác, đại huynh càng lúc càng bôn ba ở nhiều chiến
trường hơn hồi trước. Tất cả những điều đó đều là vì quốc gia Goryeo này,
Goryeo của bách tính. Hoàng thượng là vua của cô nhưng cũng là vua của
đại huynh. Đẩy đại huynh ra chiến trường, Hoàng thượng lại bảo anh đừng
sống sót trở về mà hãy chết ở nơi đó đi. Đó thực sự không phải là mục đích
của Hoàng thượng. Kim Sun phải đón nhận một cơn chấn động quá lớn, cô
chẳng thể làm gì ngoài việc túm chặt lấy vạt áo.

“Một quốc gia lại có hai vua. Một bầu trời có đến hai mặt trời.

Đây không phải là phản nghịch thì cái gì mới đúng!”

Từ miệng Park Joong Heon, câu “phản nghịch” đã thoát ra. Đại

huynh bỗng chốc trở thành kẻ mưu toan phản nghịch. Đầu óc Kim Sun chợt
trở nên trống rỗng.

Không phải vậy. Kim Sun quyết không tin vào cái lưỡi xàm ngôn

xảo quyệt của Park Joong Heon. Chẳng qua lòng dạ Hoàng thượng yếu mềm
nên Người mới tin những lời của Park Joong Heon như đinh đóng cột, chỉ vì
âu lo nên Người mới tàn nhẫn chém đầu thần tử thôi. Vậy nên cô phải đích
thân tìm gặp Hoàng thượng. Kim Sun muốn luôn kề bên Hoàng thượng, để
Người không sa chân vào vũng lầy này thêm nữa.

Hoàng thượng ngồi giữa chính điện, đứng ngay bên cạnh Người là

Park Joong Heon. Thanh âm đầy giận dữ trong tiếng quát “Con tiện tì nhà
ngươi” của hắn lại một lần nữa vang lên khiến đôi vai cô đông cứng lại. Cô
không nhìn Park Joong Heon mà chỉ hướng về phía Hoàng thượng bằng một
đôi mắt vô cùng kiên cường.

“Xin Người đừng chỉ xem trọng quan văn mà xem thường quan

võ. Xin Người hãy gọi Thượng tướng quân Kim Shin đang lưu lạc chốn biên
cương về, để Kim Shin bảo vệ bên cạnh Người. Quan trọng nhất xin Người
hãy tránh xa Park Joong Heon...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.