YÊU TINH - Trang 290

Từng lời từng lời bẩm bạch của Kim Sun nói ra, gương mặt Wang

Yeo theo đó mà dần nhăn nhúm. Cậu siết chặt nắm tay. Những lời thốt ra từ
miệng người phụ nữ của cậu không có điểm nào vì cậu cả. Cô dường như
chỉ vì đại huynh và gia tộc của mình mà thôi. Cậu đã coi cô là người thanh
thuần không chút tham vọng, đem cô để vào trong mắt mà yêu thương trân
trọng, nhưng hóa ra khi đứng trước thứ quyền lực làm lung lay vị trí của bản
thân, cô cũng mờ mắt giống như bao kẻ tầm thường khác. Đôi mắt mờ đi vì
cơn ghen tuông, Hoàng thượng dường như đang đánh mất lý trí.

“Kết cục cũng thành ra như thế sao? Sự tầm thường của nàng cuối

cùng cũng biến thành dã tâm rồi sao? Nàng, cả đại huynh của nàng, cuối
cùng đã trở thành hy vọng duy nhất cho gia tộc tầm thường của nàng rồi
sao?”

“Bệ hạ!”

Đứng trước vị vua mà mình trao tấm chân tình, gương mặt Hoàng

hậu lúc nào cũng đỏ rực lên. Kim Sun chỉ đang giãi bày những lời vì Wang
Yeo bằng tấm lòng chân thật. Dẫu có như vậy cô cũng không thể nào chạm
đến được Hoàng thượng. Kim Sun hoàn toàn không thể hiểu được cảm giác
thua kém một cách hèn hạ của Wang Yeo.

Sự yếu đuối của bản thân, Wang Yeo không muốn để lộ ra cho bất

cứ ai. Với Kim Sun lại càng không.

“Bảo vệ bách tính là việc của Hoàng thượng! Làm gì có chuyện

bách tính bảo vệ Hoàng thượng! Bây giờ nàng đang cầu xin điều gì hay nàng
đã biết rồi mới cầu xin! Đại huynh của nàng, mỗi lần hắn sống sót trở về từ
chốn sa trường không có lấy một khả năng chiến thắng nào đó, liền trở
thành thần của đám dân đen.”

Hoàng thượng run lên vì giận dữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.