YÊU TINH - Trang 298

tràn về, bàn tay của Hoàng thượng run rẩy kịch liệt. Đó là bộ trang phục
cùng chiếc nhẫn ngọc thấm máu Hoàng hậu đã mặc trong cái ngày cô chết.
Người đã đeo chiếc nhẫn ấy vào tay Hoàng hậu một cách vô cùng thô bạo.
Hoàng thượng siết chặt chiếc nhẫn, nước mắt từ tận sâu trong đáy lòng trào
ra như thác lũ. Đó là nước mắt của nỗi thống khổ đến tận cùng. Những giọt
nước mắt nóng rẫy tựa lửa địa ngục thấm đẫm sàn đại điện. Người đau đớn
như đứt từng khúc ruột.

Cho dù có bao lần nhắm rồi mở mắt, trong giấc mơ không thể tỉnh

dậy này, Hoàng thượng vẫn mãi lang thang vô định trong nỗi nhớ Hoàng
hậu, cô gái đã mở to đôi mắt kinh ngạc nhìn Người qua bức tường rào. Dù
có nhớ nhung cô gái ấy đến thế nào đi chăng nữa, những gì còn lại trong tay
Người giờ đây chỉ còn là bộ quần áo cũng chiếc nhẫn ngọc nhuốm máu. Cô
đã bỏ lại tất cả những thứ Người ban cho và ra đi, khiến Người một lần nữa
cảm nhận được sự cự tuyệt của cô.

Hoàng thượng khoác chiếc áo choàng trắng, đầu tóc bù xù, lầm lũi

đi ra khỏi cung. Đêm đã khuya, chỉ còn một số hàng quán của dân chúng hai
bên đường sáng đèn. Bên đống lửa được nhóm lên để xua đi cái lạnh, những
đốm lửa phát ra tiếng tách tách. Hoàng thượng bước chân lảo đảo, cầm trong
tay những di vật còn xót lại của Hoàng hậu, xuất hiện với bộ dạng như
người điên khiến dân chúng giật mình kinh sợ. Họ vội vã quỳ mọp xuống,
mong Người đi qua thật nhanh.

“Bộ y phục lộng lẫy này phải mặc cho ai đây? Nhẫn ngọc lấp lánh

này phải đeo vào tay ai đây? Bộ y phục lộng lẫy này phải mặc cho ai đây?
Nhẫn ngọc lấp lánh này phải đeo vào tay...”

Nỗi đau đớn của Hoàng thượng giống như một khúc nhạc não

lòng từ từ tuôn ra. Người cứ thế ôm lấy bộ y phục cùng chiếc nhẫn ngọc,
lang thang vô định trong nỗi nhớ khôn nguôi.

“Chiếc nhẫn ngọc lấp lánh đó, hãy đưa cho tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.