YÊU TINH - Trang 299

Không một ai dám thở ra tiếng nào, ấy vậy mà một bà lão ngồi bên

vệ đường lại không chút run sợ cất tiếng nói với Hoàng thượng. Người dừng
bước, nhìn sang phía bà lão. Ánh mắt tinh tường của bà nhìn thẳng vào vị
vua ngu xuẩn. Bà lão ấy chính là Sam Shin. Hoàng thượng ném chiếc nhẫn
qua cho bà lão.

Chiếc nhẫn ngọc đã nằm trong tay Sam Shin, chỉ còn lại bộ y phục

bằng lụa. Bộ y phục không thể tìm được chủ nhân bị ném vào đống lửa.
Ngọn lửa bao lấy bộ y phục trong phút chốc liền rừng rực cháy. Làn khói
đen bay lên, lan tỏa trong không khí. Hoàng thượng nhìn theo ngọn lửa ấy,
rồi cất bước quay về hoàng cung. Ngay từ đầu, trong tay ta đã chẳng có gì
cả, chẳng còn lại bất cứ điều gì.

Bức tranh chẳng qua chỉ là ảo ảnh của người con gái ấy mà thôi.

Hoàng thượng khó khăn giữ thăng bằng, cơ thể khuỵu xuống, Người cất
giọng buồn bã.

“Bách tính của ta, thần tử của ta, người phụ nữ của ta, đến cả ta.

Thì ra không có một ai trong số họ yêu ta cả. Đến giờ phút cuối cùng ta... ta
chẳng thể nhận được tình yêu từ bất cứ ai.”

Cung nữ dâng thuốc lên chỉ dám cúi đầu thật thấp. Hoàng thượng

bây giờ đã là một người điên, đến một phút giây tỉnh táo của bản thân cũng
không thể chịu đựng nổi. Người ra lệnh cho cung nữ: “Đem thuốc lại đây.”
Thuốc mà Người đang uống giờ đây đã rất gần với thuốc độc rồi. uống thêm
một lần nữa chắc chắn Người sẽ chết. Người cung nữ hồn bay phách tán, hai
tay run lên bần bật.

Cuộc đời không được ai yêu thương, cũng không thể yêu một ai

này còn gì nữa đâu mà luyến tiếc... Những tưởng tỉnh dậy khỏi giấc mộng
thì có thể quay trở về giây phút được người phụ nữ quan trọng và cao quý ấy
dành tình yêu, trở về ngày xuân ấm áp năm nào. Ngờ đâu ngàn đêm dài đằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.