YÊU TINH - Trang 31

Kim Shin lao đi trên con đường hướng đến hoàng cung. Sự phẫn

nộ của anh không chỉ dành cho Thần. Phải tìm đến Hoàng thượng trước.
Anh có điều nhất định phải hỏi Người. Có thù tất báo, nhưng trước hết phải
hỏi cho ra lẽ. Hỏi Người tại sao không tin anh.

Kim Shin xông vào quá sức đột ngột khiến cả hoàng cung náo

loạn. “Hắn là ai vậy?”, “Hắn định làm gì?”, những kẻ đã lãng quên anh run
rẩy hỏi. Chỉ bằng một cái phẩy tay, Kim Shin đã thổi bay tất cả. Những kẻ bị
hạ gục run rẩy vì sợ hãi. Bỏ mặc chúng, anh kiên quyết tiến lại gần Hoàng
thượng. Chỉ một lần ra tay, anh đã vặn cổ tên gian thần buông lời xảo quyệt
năm nào và ném sang một bên, rồi mạnh mẽ bước về phía long sàng.

Năm tháng không chỉ bào mòn cái chết của Kim Shin, mà còn bào

mòn cả long sàng của Hoàng thượng. Cái xác không hồn của Người nhắm
chặt mắt, đông cứng lại.

“Ta... đến muộn mất rồi.”

Ngay góc long sàng nơi Hoàng thượng nằm, Kim Shin nhìn thấy

một đống tranh cuộn bày la liệt. Trên đó là gương mặt xinh đẹp của Hoàng
hậu được vẽ màu. Đến giây phút cuối cùng, điều duy nhất Hoàng thượng để
lại chính là muội muội của anh.

Chỉ là một giấc mộng hão huyền mà thôi. Những tên gian thần,

hàng ngàn binh sĩ há có ích gì? Hoàng thượng đáng ra phải cho anh một câu
trả lời giờ đã tạ thế rồi. Toàn thể gia quyến cùng các gia nô của anh cũng
theo anh sang bên kia suối vàng từ rất lâu rồi. Kim Shin chẳng còn lại gì trên
thế gian này nữa.

Hừng đông ló rạng, trải một màu đỏ máu trên con đường Kim

Shin quay trở lại cánh đồng. Anh cũng không rõ màu đỏ máu ấy tượng trưng
cho cái chết nào nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.