YÊU TINH - Trang 311

“Tôi nghe bảo là anh đã khóc. Sao anh lại khóc? Đến tôi còn

không khóc cơ mà?”

Thần Chết quét mắt qua Yêu Tinh, người vừa mới vừa đột nhiên

mở cửa phòng xông vào làm anh ta giật nảy mình, lại còn vặn hỏi anh ta,
tiếp đó liếc xéo ông tướng Deok Hwa đang đứng thập thò sau lưng Yêu
Tinh. Ra là trong khoảng thời gian ấy ông tướng này đã kịp đi mách lẻo với
Yêu Tinh. Chuyện nước mắt đột nhiên rơi xuống anh ta cũng thấy khó hiểu
chẳng khác nào Yêu Tinh. Nhìn thấy Sunny thì rơi nước mắt, nhìn thấy
người phụ nữ trong cuộn tranh cũng rơi nước mắt. Anh ta có cảm giác cứ
như thể mình đã bỏ rơi Sunny để ngoại tình với một người phụ nữ khác vậy,
cho dù giữa Sunny và anh ta không có quan hệ gì đi chăng nữa.

“Tôi cũng bàng hoàng lắm nên đã thử suy nghĩ trên nhiều khía

cạnh khác nhau. Còn nghĩ có khi nào mình mắc chứng Stendhal Syndrome

[1],

không nữa. Vô cùng cảm động, trái tim tôi như nghẹn ứ lại nên mới thế. Mà
đó là ai vậy? Người phụ nữ trong bức tranh ấy?”

[1] Bị sốc vì cái đẹp. Là một dạng bệnh tâm căn xảy ra khi một

người tiếp xúc với quá nhiều tác phẩm nghệ thuật đẹp trong thời gian ngắn.

“Biết rồi thì anh định làm gì?”

Yêu Tinh cố tình đáp trả một cách lạnh lùng. Thần Chết nhớ đến

người phụ nữ mình nhìn thấy trong bức tranh, như bị cuốn vào một trạng
thái mơ hồ.

“Chỉ là... hình như tôi đã từng nhìn thấy cô ấy ở đâu đó...”

Đã từng nhìn thấy. Đôi mắt Yêu Tinh mở to, vẻ mặt hiện lên chữ

“có lẽ nào”.

“Người phụ nữ mà anh từng nhìn thấy là ai? Còn người trong bức

tranh này là muội muội của tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.