YÊU TINH - Trang 345

“...Tạm thời là vậy. Nhưng làm sao chị biết ạ ? “

Ba lô chật ních đồ, điện thoại đổ chuông nhưng không bắt máy,

khóc đến nỗi mắt sưng húp lên. Chỉ nhìn vào đó, Sunny hầu như đã đoán ra
được. Chính là người đàn ông mà Eun Tak hỏi làm sao để kết hôn. Bằng một
vẻ mặt không vừa lòng, trước tiên Sunny sắp xếp tiền nong rồi dúi vào tay
Eun Tak. “Đi đâu cũng đừng để nhịn đói”, cô bảo, đây là số tiền cô đưa cho
Eun Tak trên danh nghĩa tiền thôi việc.

“Em cảm ơn chị. Khi nào sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện, em sẽ đến

thăm chị.”

Biết ơn tấm lòng của Sunny, vành mắt Eun Tak lại đỏ lên. Thực ra,

cô không thích phải cô đơn. Chuyện ở một mình dù có làm thế nào đi nữa
vẫn không thể quen được. Dẫu vậy, cô không còn cách nào khác ngoài việc
phải ra đi. Tên Yêu Tinh đã khiến cho cô phải rời xa ngôi nhà an lành ấm áp
mà cô vừa mới có được đó là người đáng ghét nhất trên đời. À, anh cũng
đâu phải người. Là yêu tinh đáng ghét nhất trên đời mới đúng. Tên yêu tinh
cô độc và rực rỡ làm cho cô cảm ghét đến mức phải từ bỏ tất cả mọi thứ.

“Được rồi. Em không cần phải nói những lời đó đâu. Cứ đi đi.

Nghe những lời đó chị sẽ mong chờ mất.”

Sunny đeo tạp dề quanh eo, quay lưng về phía Eun Tak. Quả nhiên

là Sunny, người luôn chán ghét phải chờ đợi.

Chào tạm biệt Sunny xong xuôi thì cũng không còn nơi nào để đi,

Eun Tak lang thang trên khắp các con đường. Vì bỏ đi mà không có dự tính
gì trước nên Eun Tak chưa biết phải đi đâu. Luồng không khí lạnh ban đêm
khiến chóp mũi cô lạnh cóng. Ba lô trên vai nặng trĩu, mỗi bước chân lại
như giẫm lên thanh âm trầm thấp của Yêu Tinh. Anh từng nói tất cả khoảng
thời gian gặp gỡ cô đều rực rỡ đến chói mắt. Những đám mây đen nặng nề
bắt đầu trút mưa xuống. Giờ đây, thời gian của Eun Tak chỉ còn bóng tối
thấm đượm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.