YÊU TINH - Trang 346

“Tất cả khoảng thời gian ở bên em đều thật rực rỡ. Ngày đẹp trời,

ngày không đẹp trời, ngày thích hợp, mỗi ngày đều thật tươi đẹp.”

Và thêm một câu nói nữa.

“Còn nữa, cho dù xảy ra chuyện gì, đó cũng không phải lỗi của em

đâu.”

Hóa ra đó là lời từ biệt. Là lời từ biệt của kẻ xấu xa ấy, vậy mà

Eun Tak còn tươi cười bảo: “Thật tốt.” Những bông tuyết rơi la đà trên cánh
đồng hoa kiều mạch, dáng vẻ của Yêu Tinh đứng dưới khung cảnh ấy, tất cả
cứ mãi hiện lên trước mắt cô.

Tách tách, những giọt nước mưa đã bắt đầu rơi xuống đỉnh đầu

Eun Tak, lăn dần xuống đôi má. Yêu Tinh đang khóc. Một ngày trời âm u,
và mưa đang rơi, liệu có phải Yêu Tinh đang rất buồn hay không? Cô vẫn lo
lắng cho anh như thế. Nhưng giờ cô chỉ có thể lo lắng chứ không ở bên anh
được nữa rồi. Sự tồn tại của cô là cái chết của Yêu Tinh, thế nên cô quyết
định đi xa, đi thật xa. Eun Tak tuyệt đối sẽ không cho Yêu Tinh cái chết mà
anh muốn. Số phận của chúng ta là phải sống một cuộc đời tách biệt nhau.
Eun Tak đứng một mình trên con đường, cô òa khóc, tắm mình trong những
giọt nước mưa đang thi nhau rơi xuống.

Rồi cô bước đi. Bước đi thật lâu trong những giọt nước mắt của ai

đó. Tránh càng xa càng tốt khỏi cái chết của Yêu Tinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.