YÊU TINH - Trang 360

về phía sau. Không một ai ở đó, chỉ có con đường rừng trải dài thênh thang.
Eun Tak nhìn chằm chằm một lúc vào khoảng trống đã không còn Yêu Tinh
ở đó. Trái tim cô cũng trống rỗng. Nước mắt sắp sửa trào ra, cô lại một lần
nữa quay lưng nhìn về phía trước, Yêu Tinh mà cô tưởng đã bỏ đi mất giờ
đang đứng trước mặt cô. Nước mắt dâng đầy trên khóe mi thật tức cười,
nhìn từ góc độ này, Yêu Tinh, người đã lừa dối cô, lại càng trở nên đáng
ghét hơn.

Yêu Tinh tiến lại gần cô, anh lôi từ trong túi áo ra một tờ giấy,

bằng nét mặt phức tạp, anh chìa nó cho Eun Tak đang ấm ức nhìn mình. Đó
là tờ điểm thi đại học anh nhận được từ lớp trưởng lớp cô.

“Tôi đến để đưa cho em cái này. Em làm bài tốt lắm”.

“Đấy cũng là cái cớ”.

“Tôi đã rất vui vì xuất hiện một cái cớ. Cái cớ để có thể đến nhìn

em như thế này”.

Ánh mắt của cả hai nhìn nhau đầy đau đớn. Ở điểm mốc không thể

lùi lại, chỉ có hai người đứng đó. Giữa cánh rừng đau khổ và hoang vắng
này.

“Đến nhìn tôi rồi sao? Có được một cái có được thì sao? Cùng

sống, cùng chết với nhau đi! Tôi từng nói với chú chưa, nếu còn xuất hiện
trước mặt tôi lần nữa, tôi sẽ giết chú đấy. Được thôi. Chú lại đây đi. Tôi sẽ
rút kiếm ra cho. Nếu đó là mong muốn của chú thì tôi sẽ làm luôn. Chú tới
đây đi. Nhanh lên!”

Yêu Tinh sải bước dài, bước đến trước mặt Eun Tak như thể đang

chờ sự kích động của cô. Eun Tak nghẹn lời. Giây phút đó Eun Tak thật sự
hoảng loạn. Chú muốn chết đến vậy ư? Chú thật sự không thể chịu đựng nổi
cuộc sống này nữa ư? Nghĩ vậy, Eun Tak cảm nhận được một nỗi buồn
khủng khiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.