YÊU TINH - Trang 39

Trăng rằm hiện lên một màu đỏ quạch. Trên bầu trời không một

gợn mây, hình ảnh mặt trăng trông càng rõ nét. Một tòa nhà cao tầng mới
được xây dựng chưa bao lâu đứng sừng sững. Yêu Tinh đang ngồi vắt vẻo ở
nơi cao nhất của tòa nhà, tay cầm một lon bia. Cơn gió mùa đông lạnh buốt
thổi qua mu bàn tay anh. Yêu Tinh hớp một ngụm bia, tâm tình lay động,
anh suy nghĩ vẩn vơ hết chuyện này đến chuyện khác. Từ trên cao nhìn
xuống, thành phố lấp lánh ánh đèn từ các biển quảng cáo rực rỡ sắc màu.
Dòng người và xe cộ di chuyển tạo ra chuỗi âm thanh ồn ào không dứt.

“Thật không ngờ. Quay trở lại đây thật tốt.”

Yêu Tinh lẩm bẩm với chính mình, âm thanh trong giọng nói có

chút gì đó cô độc, lại có chút hữu tình. Cảm giác của anh về vùng đất này
hiện giờ cũng như thế. Một nơi mà anh vừa nhung nhớ, lại vừa thấy cô đơn
mỗi khi trở về. Chếnh choáng vì cơn say, đôi mắt anh khép hờ. Bỗng một
tiếng nói thống thiết thoáng vụt qua tai.

“Cứu tôi với, làm ơn cứu tôi với...”

Là giọng của một người phụ nữ. Giọng nói khẩn khoản cầu xin

được cứu sống.

“Làm ơn, nếu có thần linh tồn tại... Xin hãy cứu tôi với.”

Vận khí thoát ra từ sinh mệnh đang nằm sõng soài trên nền đất ấy

thật quá mong manh. Nơi đó là một con đường vắng vẻ, ít người qua lại.
Một chiếc ô tô vượt đèn đỏ trượt dài trên con đường ngập đầy tuyết. Chiếc
xe tông vào một người phụ nữ đang nặng nhọc ôm bụng băng qua đường.
Rầm một tiếng, cơ thể người phụ nữ lăn mấy vòng, rồi ngã sấp xuống mặt
đường, cùng lúc có tiếng đạp chân phanh và tiếng bánh xe ma sát với mặt
đường vang lên. Dòng máu đỏ tươi trào ra từ cơ thể người phụ nữ, chẳng
mấy chốc đã thấm đẫm nền tuyết trắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.