YÊU TINH - Trang 53

nảy mình, nhưng vẫn cố hết sức làm như không có gì cả, vờ như chưa nghe
thấy gì hết. Eun Tak đưa tay lên chạm vào chiếc khăn quàng màu đỏ quấn
quanh cổ, rồi vặn âm lượng điện thoại trong túi áo lên mức cao nhất. So với
những lời xầm xì bàn tán sau lưng cô của bọn học sinh trong trường, việc lờ
đi giọng nói của đứa con gái phiền phức này mới thật sự là việc khó khăn.

“Ê, nghe bảo cô là Cô Dâu của Yêu Tinh hả?”

Cô Dâu của Yêu Tinh.

Đám hồn ma thi thoảng lại gọi Eun Tak như vậy. Có vẻ như trong

giới ma quỷ, cô chính là Cô Dâu của Yêu Tinh. Tại sao lại thành ra như thế
thì cô không tài nào hiểu được. Chắc vì Eun Tak có thể nhìn thấy ma quỷ,
nên được gán cho cái biệt danh đấy cũng nên. Bọn họ gọi cô là “Cô Dâu của
Yêu Tinh”, tức là cô có một người chồng. Thế nhưng mặt anh ta tròn méo
thế nào cô còn chưa được thấy nữa là. Chuyện này khiến Eun Tak cảm thấy
rất bứt rứt, nhưng đôi lúc cũng phần nào mong đợi. Có chồng vậy thì cô sẽ
có một gia đình cho riêng mình. Không, không được. Cho dù Eun Tak cần
một ai đó, cần một gia đình đến thế nào đi nữa, cũng không thể vớ bừa một
tên yêu tinh cộc cằn, nham hiểm làm chồng được.

Cứ thế, vừa thơ thẩn trôi theo những dòng suy nghĩ miên man,

Eun Tak vừa khe khẽ ngâm nga theo giai điệu bài hát. Hôm nay trời đổ cơn
mưa, nhưng Eun Tak không có ô. Giữa cơn mưa rả rích, cô chỉ trùm độc cái
mũ của áo hoodie, còn vừa đi vừa hát, bộ dạng nhìn kiểu gì cũng giống
người đầu óc có vấn đề. Mưa rơi rỉ rả làm chiếc mũ của Eun Tak ươn ướt
nước.

“Ê! Rõ ràng cô nhìn thấy tôi mà.”

Con ma trinh nữ dai như đỉa đói. Nó có mái tóc dài thườn thượt, lì

lợm bám theo Eun Tak đến cùng. Eun Tak cố tình chuyển hướng để không
phải chạm mắt với nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.