YÊU TINH - Trang 58

đốt nến, dù cô đã từng hứa với lòng tuyệt đối sẽ không làm những chuyện
như này nữa. Nhưng một ngày u ám như hôm nay, dù chỉ có một thân một
mình đi nữa, cô vẫn muốn chúc mừng sinh nhật của bản thân. Bởi nếu
không tự chúc mừng, sẽ chẳng có ai chúc mừng cho cô cả. Những thứ như
thần thánh vốn không hề tồn tại, nên cô chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện ước
ao điều gì. Nhưng lúc này cô không chắc nữa. Chỉ là cô quá tuyệt vọng.

Cơn mưa ngừng rơi trong chốc lát. May thì may thật, nhưng cái

thời tiết thất thường này khiến người ta cảm thấy thật khó chịu. Y như cuộc
đời cô vậy. Eun Tak đánh diêm lên, song nó ngay lập tức bị thổi tắt. Gió biển
làm que diêm không cháy lên được. Cô chật vật dùng tay che chắn xung
quanh rồi châm lửa lên cây nến cắm trên bánh kem.

“Xin hãy cho con tìm được việc làm thêm, xin hãy làm gia đình

nhà dì biết cư xử một chút! Xin hãy ban cho con một người bạn trai, cầu xin
Người.”

Làm ơn đi. Cô đã cầu xin tha thiết đến thế này cơ mà. Eun Tak nín

thở khẽ nói ra thật nhanh lời cầu nguyện vì sợ chẳng may gió lại làm nến tắt
ngúm. Cây nến vẫn còn cháy. Eun Tak chắp hai tay lại, cô không muốn phải
buồn rầu như thế này thêm nữa nên mới cầu nguyện, nhưng cầu nguyện
xong còn thấy buồn hơn. Hức, giọt nước mắt lăn dài trên gò má cô.

“... Mình làm cái gì thế này. Cầu nguyện cho ai nghe cơ chứ. Làm

gì có thần thánh trên đời này đâu.”

Bầu trời từ từ tối sầm lại như sắp đổ mưa nữa. Tiếng sóng biển

gầm gào dữ dội. Ngày hôm nay thật sự đáng ghét quá. Đến cả việc sống trên
đời cũng quá đỗi mệt mỏi.

Eun Tak thả hai bàn tay ra. Gió biển lùa từng cơn, thổi ngọn nến

tắt phụt. Cô ngước lên bầu trời mà hẳn là không có vị thần nào đang ngự
trên đó, gào lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.