YÊU TINH - Trang 56

Nếu chỉ có mỗi chuyện gánh vác hết việc vặt trong nhà, Eun Tak

còn cố nhịn, nhưng đến cả việc bị bắt nạt cô cũng phải ráng chịu nữa. Lúc
còn nhỏ, Eun Tak còn từng nghi ngờ có khi nào dì không phải em ruột của
mẹ không. Đến năm mười tám tuổi thì cũng phải chấp nhận đấy là sự thật
rồi. Buồn thì có buồn, nhưng tới năm mười hai tuổi, Eun Tak không còn
khóc nữa. Cô không muốn khóc thêm nữa.

“Sao lại nấu canh rong biển thế này? Bộ hôm nay sinh nhật ai à?”

“Trời! Con này tự nấu canh rong biển mừng sinh nhật nó à?”

Hai đứa em họ Kyung Sik và Kyung Mi giở giọng chế giễu. Eun

Tak im lặng không nói gì, chỉ chú tâm ăn canh rong biển do chính tay mình
nấu. Nước canh vừa nấu vẫn còn nóng.

“Cái ngày suýt giết chết mẹ mình rồi chui ra thì có gì hay ho mà tự

hào hả? Sinh ra cái thứ vô học khéo chỉ mất mặt không biết chừng.”

Chẳng biết ai mới là người phải mất mặt đây. Sống cạnh những

con người còn chẳng phân biệt nổi lời nào nên nói lời nào không thể này,
Eun Tak tự nhủ mình càng phải mạnh mẽ hơn mới được.

“Cảm ơn dì đã chúc mừng sinh nhật con nhé.”

“Ha! Thế nên người ta mới nói đừng có nhận nuôi cái thứ đầu đất

này rồi mà. Là tao quá nhân từ thôi. Trời ơi, bà chị đã mất của tao đúng là
tội nghiệp quá. Một thân một mình nuôi lớn cái ngữ này.”

“Dì nói hơi bị quá đáng rồi đấy ạ.”

“Quá đáng cái gì hả? Mẹ mày nhưng cũng là chị gái tao đấy nhé!”

“Thế mới nói là so cả về tình cảm hay quan hệ gia đình, con vẫn

gần với mẹ hơn đấy ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.