YÊU TINH - Trang 94

khóc nữa, nhưng khi nhìn đến tờ bướm, nước mắt lại trào ra. Thậm chí đến
cả những hồi ức tươi đẹp cũng trở nên nhăn nhúm như tâm trạng cô vậy.

Nhai hết cuộn cơm, Eun Tak lê bước trên con đường, đi qua đi lại

một chỗ đến tận lần thứ tư. Bỏ ra khỏi nhà nhưng vì không có lấy một đứa
bạn, nên cô chẳng có nơi nào để ở nhờ. Biết bao người qua lại, duy chỉ Eun
Tak lủi thủi một mình. Mỗi lần nhận ra điều này, cô không khỏi cảm thấy
đau lòng. Chỉ cần đến sáng ngày mai thôi, giá mà có ai đó bước đến bên cô...

“Hả?”

Yêu Tinh mới nãy còn nhìn xuống hình bóng cô từ phía trên tòa

nhà, giờ đã đang đứng cạnh Eun Tak. Thi thoảng anh lại đứng trên tòa nhà,
nhìn xuống nhân tình thế thái, thế nhưng hôm nay lại đặc biệt trông thấy
Eun Tak. Cô bé với gương mặt đang buồn bã kia từng nói yêu anh, đúng là
không thể tin nổi.

“Mới gặp nhau chưa được bao lâu, cô đã gọi tôi rồi nhỉ? Giữa đêm

hôm thế này nữa chứ.”

“Tôi có gọi chú đâu?”

Nét mặt như thể mình là người đau khổ nhất thế giới của Eun Tak

giãn ra phần nào. Yêu Tinh đang ở bên cạnh cô. Quả nhiên anh là thần hộ
mệnh của cô. Chiếc cặp sách trên tay cô chợt nhẹ bẫng từ lúc nào.

“Cô có gọi mà.”

“Không có. Lần này tôi nói thật đấy.”

“Lúc nãy cô có nghĩ đến tôi hay không?”

À. Đúng là có thật. Là ai đang ở bên cạnh cô chứ? Thần hộ mệnh

đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.