YÊU TINH - Trang 92

Mặc dù Eun Tak đã báo với giáo viên chủ nhiệm rằng mình sẽ đến

muộn nhưng cô vẫn bị mắng cho một trận. “Học sinh năm ba rồi. Đầu óc
còn để đâu mà lại đi học muộn hả?” Eun Tak bị gọi lên phòng giáo vụ mắng
té tát. Dù Eun Tak học hành khá tốt, nhưng gia cảnh nghèo khó, cộng thêm
chuyện không hòa đồng với bạn bè khiến giáo viên chủ nhiệm chẳng mấy
vừa lòng. Chuyện có ai đó không thích mình đâu phải hiếm, nên Eun Tak cứ
nhẫn nhịn cho qua. Mỗi khi trong lòng có chuyện không vui, nghe radio là
cách giải tỏa tốt nhất đối với cô. Bản nhạc du dương cùng giọng nói của DJ
luôn giúp xoa dịu tâm hồn cô.

Eun Tak lôi quyển sách từ trong cặp ra, lật mở từng trang. Giữa

những trang giấy là chiếc lá phong mà người đó bắt được. Cô chăm chú
ngắm nhìn chiếc lá phong màu đỏ thẫm. Nhớ đến khoảng thời gian cùng với
anh ấy, đôi môi cô cong lên thành nụ cười. Giá mà chỉ cần mở cánh cửa
bước ra, khung cảnh bên ngoài lại là Canada thì hay biết mấy.

“Này! Tới giờ cơm tối rồi mà mày còn la cà ở đâu, sao giờ này

mới về hả?”

Đừng nói đến Canada, Eun Tak vừa đặt chân tới trước hiên nhà thì

giọng nói chua ngoa của dì đã đập ngay vào người. “Con đi học”, cô vừa dứt
lời, dì cô liền quát tháo ầm ĩ cả lên: “Mau đi làm bữa tối đi!” Kyung Mi và
Kyung Sik cũng nhằng nhẵng kêu đói phụ họa theo. Toàn là những con
người có tay có chân cả, nào có ai què cụt gì cho cam, thế mà việc nhà chỉ
trông vào mỗi mình Eun Tak. Cô thở dài ngao ngán, vội xắn tay áo lên làm
việc.

Đồ ăn trong tủ lạnh chẳng còn bao nhiêu. Eun Tak định làm cơm

cuộn. Cô cho chút muối vào nồi luộc rau chân vịt rồi rán trứng. Eun Tak vừa
bày cơm cuộn gọn gàng trên tấm thớt thì Kyung Mi đùng đùng đi ra khỏi
phòng, tay cầm thứ gì đó. Tờ bướm lướt qua mắt cô rất quen thuộc. Eun Tak
tháo bao tay nilon rồi vội ra khỏi bếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.