YÊU TINH CHÂN DÀI - Trang 133

“…Được rồi. Nếu anh Sở hỏi thì sao?”

“Cứ nói không biết.”

Cúp điện thoại, Thời Mẫn thấy Lạc Minh Kính đổi chiếc áo len cũ,

bưng hai chậu nước, sau đó lại cầm chai dầu gội, chuyển ghế đẩu tới cạnh ô
thoát nước ở phòng bếp.

Thời Mẫn tò mò nhìn anh, mãi đến lúc anh làm ướt tóc mới hiểu được

anh muốn làm gì: “Gội đầu hả?”

“Ừm.” Lạc Minh Kính xoa tóc dài, tiếng bọt xà bông vang lên sàn sạt.

“Phiền phức vậy à.” Thời Mẫn chậm chạp đi qua.

Lạc Minh Kính đổi sang ấm nước nóng, xả tóc, một tay cầm một tay

gội, đổi qua lại.

Lạc Minh Kính chưa từng nói với cô trong tiệm không trang bị máy

nước nóng, cũng không muốn lúc cô ở đây, run cầm cập tắm rửa.

Anh chỉ nói: “Nói gì thì cũng là lần đầu hẹn hò, anh thấy rất quan

trọng nên quyết định phải gội đầu.”

Thời Mẫn rũ mắt nhìn anh một lúc rồi cười. Cô cởi áo khoác, vén tay

áo lên, lấy ấm nước trong tay anh, nhẹ giọng nói: “Buông tay, em làm.”

Tai Lạc Minh Kính đỏ lên, anh cúi đầu, lại không có đủ phạm vi để

hành động, chỉ đành nhỏ giọng phản kháng: “… Chị này, chị có thể làm
được không.”

Từ sau khi biết Thời Mẫn nhỏ tuổi hơn anh, Lạc Minh Kính lại thường

xuyên gọi cô bằng chị hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.