YÊU TINH CHÂN DÀI - Trang 309

nghiêm trọng, anh vào cục cảnh sát, Vương Chấn Vũ nói muốn đến Hải thị
nhìn anh, thật ra, anh ta tới là…”

Anh cố gắng thật lâu, giống như không tìm được từ thích hợp để hình

dung, sửng sốt một lát, lúc Thời Mẫn vuốt nhẹ, chậm rãi nói: “Tháng chín
anh ra, chỉ có Thiến Thiến, em ấy ôm máy tính của anh, nói file thiết kế
cứng đều bị Vương Chấn Vũ lục đi hết, em ấy chỉ tìm được hai ba tờ còn
sót lại, máy tính bị người ta đổ nước lên làm hỏng, em ấy không dám động,
chỉ sấy khô, để anh coi còn dùng được hay không thôi.”

Lạc Minh Kính lặng lẽ tránh ánh mắt Thời Mẫn, nhanh chóng lau

nước mắt sắp chảy xuống, cười nói: “Thật ra bản gốc anh làm có hiệu quả
cuối cùng tốt hơn Hạc Trung Quốc bây giờ nhiều, cái họ lấy được chỉ là
bản thứ mà thôi, Kha Qua hoàn thiện thêm chút… thêm một chút hoa văn
hình mây. Thế nên Thời Mẫn, cả bảy bộ quần áo của Hạc Trung Quốc
ngoại trừ hoa văn hình mây ta những khác đều là của anh. Họ hoàn toàn
không biết, vì sao series này anh lại làm bảy bộ, vì sao ở trên tay áo trái của
bản thứ đó lại có ký hiệu cần xem xét sửa lại. Bởi vì dù nó có tên là Tinh
Quang Hạc nhưng chủ đề của nó vốn không phải là hạc mà là Trúc Lâm
Thất Hiền*.”

*Trúc Lâm Thất Hiền: (chữ Hán:

竹林七賢) là tên dân gian gọi nhóm

bảy học giả, nhà văn và nhạc sĩ theo trường phái Đạo giáo sống trong rừng
trúc đầu thời nhà Tấn. Bao gồm: Nguyễn Tịch, Kê Khang, Lưu Linh, Sơn
Đào, Hướng Tú, Vương Nhung, Nguyễn Hàm.

Thời Mẫn nhẹ giọng hỏi: “Anh chưa từng mở lại máy tính kia sao?”

“…Chưa.” Lạc Minh Kính hít sâu và nói: “…Lúc muốn lấy lại chúng

thì đã chậm rất nhiều năm. Thời Mẫn, anh xin lỗi, anh… anh bây giờ, chỉ
cố gắng hết sức để sống còn những chuyện khác anh không dám phân tâm
nghĩ tới.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.