đỏ.
Tôi được mời tới California để trình diễn tại câu lạc bộ lừng danh của giới
ảo thuật – lâu đài Magic Castle ở Hollywood. Buổi trình diễn mới hoành
tráng, ấn tượng làm sao! Trên đường đi tới đó, tôi dạt vào New York vài ngày.
Lúc bấy giờ, toàn bộ đạo cụ biểu diễn được gói gọn trong chiếc vali tôi luôn
giữ bên mình. Đúng thời điểm ghé vào một nhà hàng thức ăn nhanh để lót dạ,
tôi đặt chiếc va li lên ghế bên cạnh. Lát sau, có náo động chi đó ở góc bên kia
nhà hàng, tôi ngó sang có chuyện gì. Nhưng khi tôi quay lại, thì hỡi ôi, chiếc
va li của mình đã không cánh mà bay! Toàn bộ đồ nghề biểu diễn của tôi
trong đó, khi mà tôi chỉ còn cách buổi biểu diễn chỉ có vài ngày. Tệ hơn nữa,
nhiều món đồ hoàn toàn không thể thay thế được. thế là tôi phải gấp rút nghĩ
cách thay thế toàn bộ đạo cụ của mình. Tôi ra cửa hàng bách hóa địa phương,
mua vài cỗ bài mới và quay về phòng khách sạn. tối đó. Tôi được dịp hiểu
thấy ý nghĩa của thành ngữ “cái khó ló cái khôn”. Tôi hì hục làm việc thâu
đêm suốt sáng, cố bày ra những trò mới từ những thứ mình có trong tay. Cuối
cùng tôi dợt lại mấy ngón nghề mình đã không trình diễn trong nhiều năm, để
rồi chế ra thêm hai trò. Tiết mục của tôi còn hấp dẫn hơn những trò tôi dự
định diễn. còn hai tiết mục do tôi tự chế tạo ra lại được các đồng nghiệp trao
cho giải sáng tạo. chắc chắn tôi đã không bỏ thời gian và công sức để nghĩ ra
những trò ấy, nếu như va li của tôi không bị lấy cắp. vụ trộm quả là một trong
những điều may mắn nhất từng xảy ra với tôi khi tôi còn biểu diễn ảo thuật,
mặc dù lúc ấy tôi không nhận ra. Người may mắn dùng khái niệm này để
giảm nhẹ ảnh hưởng về mặt cảm xúc của vận rủi trong cuộc đời họ. bằng cách
nhin lại và lưu tâm đến những điều tích cực từ những vận rủi rõ ràng trong
quá khứ, họ cảm thấy tồt hơn về chính mình trong tương lai. Nếu chuyện xui
xẻo xảy ra với họ, họ nhin ở tầm dài và mong chờ cuối cùng mọi điều sẽ tiến
triển tốt đẹp.
Nguyên tắc phụ 3
Người may mắn không day dứt, gặm nhấm mãi vận rủi của mình. Người
không may mắn hay bám víu mãi vào chuyện xui xẻo trong cuộc đời của họ.
như một người không may mắn than thở: “hình như tôi bị một lời nguyền ếm
hay sao ấy. nhiều lúc tôi không biết mình phải rẽ hướng nào. Biết bao đêm tôi
bị mất ngủ vì lo lắng cho những chuyện sai lầm đã xảy ra, mặc dù toi chẳng
thể làm được gì cho nó. Tôi tự hỏi mình đã làm gì tệ hại để nên nỗi bị như thế
này”.
Người may mắn thì hành xử ngược lại. họ dẹp bỏ quá khứ đi và chú tâm
về tương lai. Trong chương 4, chúng ta thấy thiền định giúp Jonathan mài
giũa khả năng trực giác và tăng vận may của mình – trong cuộc sống riêng tư
lẫn trong nghề nghiệp – như thế nào. Jonathan cũng nổi tiếng là người có thể
chuyển vận rủi thành vận hên: “hơn một lần thủ trưởng của tôi nhận xét là tôi