"Vâng". Nàng bước về phía cửa kính và đi ra ngoài khi cánh cửa tự
động mở. Dừng lại trên hè phố nàng gạt mấy lọn tóc bị luồng gió lạnh của
San Francisco thổi vào mắt. Nhìn anh, nàng hỏi" Trước tiên anh hãy nói
cho tôi biết , anh mang đến cho tôi tin vui hay sau khi biết hết câu chuyện
cuộc sống của tôi sẽ hoàn toàn bị đảo lộn?".
Christian nhìn xuống đôi mắt đang ánh lên đầy lo lắng, "Nói thật là có
lẽ mỗi thứ một ít".
Chương 2
A
nh điên rồi, 15 phút sau Erica thốt lên. Dãy bàn ngoài trời của quán
cà phê Ý nằm ở góc 1 khu phố náo nhiệt trong trung tâm San Francisco.
Chỉ có vài cái bàn tròn trong số hơn một chục chiếc bàn được trải khăn bàn
màu đỏ sẫm là có người ngồi dùng bữa trưa sớm. Ngồi trong quán là những
người kém chịu rét hơn, những người muốn dùng bữa mà không bị quấy
quá bởi cơn gió đỏng đảnh. Fabrizio là một trong những quán ưa thích nhất
của nàng nhưng giờ nàng tin chắc rằng sau lần này quán sẽ mãi mãi nằm
trong sổ đen của nàng.
Nhìn người đàn ông ngồi đối diện đang ngắm mình bằng đôi mắt điềm
đạm, nàng nhắc lại điều nàng vừa thốt lên , "Anh nhầm rồi. Điều này thật
điên rồ. Tôi không phải là người thừa kế ngoài giá thú của Donald Jarrod".
Người bồi bàn tiến lại đúng lúc nàng vừa nói hết câu và Erica có cảm
giác cổ và mặt nàng nóng bừng lên. Nàng cầu trời người bồi bàn không
nghe thấy nàng nói gì. Ở đây gần như ai cũng biết nàng. Mọi người sẽ bàn
tán . Suy luận.
Đằng nào họ chẳng bàn tán, nàng lại nghĩ. Gia đình Jarrod , cũng như
gia đình Prentice, luôn lên trang nhất các báo. Thậm chí nếu điều này
không phải là sự thật - nàng tự trấn an, mà chắc chắn không phải - mọi
người cũng vẫn sẽ biết và sớm muộn gì Erica cũng sẽ là tâm điểm của các
báo lá cải và những người nàng biết nàng sẽ thầm thì to nhỏ.