YÊU VÀ HẬN - Trang 370

Một đường liền nét màu đen viền quanh đồng cỏ. Rowena đu đưa Folio
hướng đến khu rừng, không thể phân biệt nổi đâu là tiếng đập dồn dập của
trái tim nàng và đâu là tiếng đập dồn dập của tiếng móng ngựa trên mặt đất.
Họ đã vùi sâu vào trong bóng tối. Rowena giật dây cương và Folio miễn
cưỡng dừng lại.

Từ xa phía sau họ sự tách mở của những bãi cỏ đang vặn mình răng rắc
trước làn sóng quen thuộc của gió. Họ có rất ít thời gian. Rowena tung
người ra khỏi lưng ngựa và giữ chân của cha nàng khi ông tuột xuống theo.

“Papa, cha có thể nghe được con không?”

Ông đổ sụp trên cổ ngựa và mở hé đôi mắt mờ đục, “Hmmmmm?”

Rowena túm tai ông và ghé sát mặt nàng vào. “Cha phải giữ vững! Cha
phải cưỡi ngựa! Cưỡi cho đến khi cha đến được một lâu đài hoặc một ngôi
làng. Đừng dừng lại vì bất kỳ điều gì hoặc bất kỳ ai. Cha có hiểu không?”

Nàng thả ông ra. Đầu ông mắc kẹt trong núm yên ngựa. Ông rên rỉ. “Gãy
cổ ta rồi,” ông làu bàu.

“Có lẽ. Nhưng Gareth sẽ cắt đứt đầu cha nếu ngài ấy bắt được cha.”

Ông làm một nỗ lực hết sức để vươn thẳng người. Rowena vỗ nhẹ vào đùi
ông tán thưởng. “Giờ thì vội lên nào, Papa. Cưỡi như gió nhé.”

Bờ môi của Lindsey Fordyce uốn cong, phảng phất một nụ cười toả nắng
đã từng mê hoặc Elayne trước đây. “Ta sẽ trở lại vì con, con gái à. Ngay khi
ta có được thời vận của mình. Ta sẽ mang cho con những sợi ru-băng và
vàng nhiều hết mức bàn tay nhỏ bé của con có thể mang được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.