YÊU VÀ HẬN - Trang 371

Mái tóc lưa thưa và đôi mắt màu xanh mờ đục của ông nhoè đi trước mắt
của Rowena. “Aye, Papa, con sẽ đợi.”

Folio chịu sự áp chế từ ông chủ của nó cũng nhiều như nàng. Rowena biết
nàng phải có biện pháp quyết liệt để làm nó ngừng xoay vòng vòng. Nàng
lần tìm bên dưới lần vải váy cho đến khi tìm được một chiếc ghim kẹp
không đầu, sáng lấp lánh và nguy hiểm trong ánh trăng lốm đốm. Nàng áp
gò má của nàng vào làn da mượt mà của Folio, khụt khịt một lời tạ lỗi, rồi
đâm đầu ghim vào vùng hông mềm mại.

Con ngựa giống lồng lên. Rowena loạng choạng lùi khỏi những chiếc móng
đang gõ xuống. Papa bám chặt yên ngựa với sức mạnh ngoan cố, bị bẫy
vào trong sự mơ hồ say xỉn của một vở kịch nhiều hơn sự thật mà ông chưa
từng nhận thức được.

“Đi thôi, chiến mã!” Ông rống lên. “Chúng ta sẽ tiêu diệt bọn dị giáo Ả-rập
đó và trả lại Thập tự Thánh cho Jerusalem!”

Một ánh chớp trắng và họ biến mất.

Tiếng vó ngựa như sấm sét rung chuyển mặt đất. Chúng chậm lại khi
Gareth hướng con ngựa của hắn vào trong khu rừng. Không cho bản thân
thời gian để suy nghĩ, Rowena trèo lên những cành nhánh hoang dại của
một cây du cứng cáp, mong ước điên cuồng có được chiếc nón sắt của
Marlys.

Nàng túm lấy một nhánh cây mảnh mai trong lòng bàn tay đẫm mồ hôi, khi
nỗi ác mộng màu đen và bạc lao đến, xuyên qua những bụi rậm. Nàng
nhắm nghiền mắt và buông người, sử dụng sức mạnh của cú rơi để đâm
sầm vào người kỵ sĩ. Nàng quấn chặt đôi chân vào vai hắn khi họ ngã
xuống như thể cả trăm feet từ sau một cuộc đột kích nửa đêm khổng lồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.