YÊU VÀ HẬN - Trang 397

Chương 23.

Những chiếc chìa khoá của người quản gia kêu xủng xoẻng điên cuồng khi
ông ta trèo vào trong toà tháp. Ông ta ném vào lò sưởi một ánh mắt hiếu kỳ.
Rowena đáp trả không chớp mắt cho đến khi ông ta ngoảnh mặt đi. “Thưa
đức ông, thưa đức ông, họ đã thức dậy và la hét bên ngoài những cánh cửa!
Tôi nên làm gì đây?” Ông ta bước theo sải chân của Blaine, xoắn vặn bàn
tay béo núc của mình.

“Bảo họ cút xuống địa ngục đi,” Blaine cắn từng từ.

Người quản gia sải bước nhanh hơn. “Họ không hiểu đâu, thưa ngài Blaine.
Đầu tiên họ bị kéo giật ra khỏi giấc ngủ rồi bị ném ra khỏi lâu đài giống
như mớ bắp cải cũ. Một nửa trong số họ vẫn còn đang say. Tâm trạng xấu
và tin đồn còn xấu hơn. Những cánh cửa của Ardendonne chưa bao giờ cài
then chống lại bất kỳ ai – hiệp sĩ hay nông nô.” Ông ta hạ thấp giọng một
cách báo gở. “Trời đang bắt đầu mưa. Tôi đã nghe thấy tiếng hò hét cho
cuộc công phá cửa.”

Blaine quay nhìn người đàn ông, sự kiên nhẫn của gã đã đến hồi kết. Hắn
túm lấy áo chẽn của ông ta. “Ông là quản gia, đúng không? Kéo cây cầu
treo lên. Hạ khung lưới sắt chết tiệt đó xuống.”

Người đàn ông chớp mắt. “Khung lưới sắt. Ồ dĩ nhiên. Tôi quên mất là
chúng ta có. Tôi sẽ hạ nó xuống ngay. Có lẽ nó vẫn chưa hoen rỉ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.