YÊU VÀ HẬN - Trang 467

nặng xuống trên ngực hắn, siết chặt cho đến khi mọi hơi thở trở thành gánh
nặng. Những dải sương mù trôi dạt giữa chúng, duỗi thẳng những ngón tay
đầy mấu vẫy gọi người khách lữ hành kiệt sức. Gareth rùng mình, nguyền
rủa ý muốn nhất thời của chính mình. Hắn lục cục với con ngựa, thúc bước
chân thong thả của nó vào nước kiệu nhỏ. Một ngọn lửa tí tách và một bình
rượu sẽ làm dịu đi sự tưởng tượng của hắn. Một khúc quanh nữa thôi và
hắn sẽ về nhà.

Ngọn cây trên đầu hắn bùng nổ sự náo động của đám lá. Một con dơi lớn
tung mình từ cành cây thấp nhất với một tiếng rít ghê rợn. Chỉ đủ thời gian
để nâng một cánh tay lên nửa đường để bảo vệ gương mặt trước khi sinh
vật ấy ở trên hắn. Tiếng la mất tinh thần của hắn trộn lẫn với tiếng rít điên
dại của con thú khi cả hai lật nhào khỏi lưng con ngựa giống vào trong
thảm lá ướt. Đầu của Gareth va một nhánh cây khô. Tai hắn ù đi và đột
ngột có tới hai con thú đang nảy lên vui sướng trên ngực hắn.

“Chịu thua đi,” Sinh vật ấy gầm gừ, giơ cao một nhánh cây với vẻ đe doạ.

Gareth chớp mắt. Hai con thú trộn lẫn thành một. Con dơi mang một chiếc
nón sắt màu đen với một vết lõm nơi một chiếc mũi nên ở.

Gareth lắc đầu, làm yên những chiếc chuông đang quấy rầy hắn. Những
ngón tay hắn chầm chậm duỗi ra. Hắn nhấc lòng bàn tay lên hai bên đầu
trong một cử chỉ đầu hàng.

“Ha!” Tiếng hét thắng lợi vang lên.

Mái đầu cong xuống chào. Đôi tay bọc trong cặp găng đấu sĩ bằng da thuộc
đã rạn vì năm tháng vươn tới chiếc mũ sắt méo mó.

Một bộ chuông mới chắp cánh trong đầu của Gareth – một chùm chuông
điên khùng sẽ làm cho bất kỳ nhà thờ nào cũng phải xấu hổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.