YÊU VÀ HẬN - Trang 9

Mở đầu.

Nước Anh năm 1279 .

Chàng trai lẻn vào trong nhà không một tiếng động. Bước chân hắn ngập
ngừng khi mùi hương thoang thoảng của lá hương thảo như những chiếc
móng vuốt tinh vi cào nhẹ vào xương sống hắn. Hắn nhắm mắt một thoáng,
để cho hương thơm bao phủ hắn như đêm hôm trước, khi mẹ kế của hắn
nhún chào hắn trong phòng khiêu vũ. Sự mềm mại của những lọn tóc loăn
xoăn đen nhánh của bà ta chải nhẹ vào má hắn khi bà ta dạy hắn từng bước
của vũ điệu mừng Giáng Sinh với sự kiên nhẫn ngọt ngào nhất đã làm hắn
thối chí. Hắn mở mắt; đôi bờ mi sẫm màu viền quanh đôi hố sâu ảm đạm.

Hắn không nên đến đây. Việc viết nhạc có thể học tại bàn của cha hắn. Bài
học về tác phong nhã nhặn có thể học trong sảnh lớn. Hắn có thể học kỹ
năng hiệp sĩ nào trong phòng ngủ của mẹ kế của hắn được chứ? Cha hắn sẽ
trở về từ cuộc chiến trong khoảng hai tuần nữa. Hắn chỉ muốn gặp bà – để
nói lời cám ơn về sự tử tế và những chăm sóc của bà khi cha hắn vắng mặt.

Những ngọn giáo va loảng xoảng bên ngoài ô cửa sổ để mở, tiếp theo sau là
tiếng cười ầm ĩ. Khu vực sân sau bên dưới, nơi những người cận vệ đang
đấu thương, dường như là một thế giới tách biệt. Trước mắt hắn, ánh nắng
thấm đẫm căn phòng ngủ trống trải. Thất vọng và nhẹ nhõm cùng lúc chụp
lấy hắn khi hắn lướt về phía trước với một vẻ duyên dáng vượt xa hơn lứa
tuổi mười bốn.

Những tấm màn lụa màu xanh lộng lẫy, thăm thẳm, tương tự màu mắt của
bà, bị kéo khỏi chiếc giường lộn xộn. Hắn nép vào bên dưới bức trướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.