YÊU VẬT - Trang 110

Cấp dưới của Lam Lăng cũng tới đây, đều mặc dồng phục uy phong lẫm
liệt, áp giải hàng giả đến cục cảnh sát xử lý.

Một tay Hồng Vũ xách tai tôi, một tay xách tai William, không quay đầu
lại, nhanh chóng rời khỏi hiện trường. Cảm giác nóng bừng truyền đến, tôi
đau đến mức hít mấy ngụm khí lạnh, hung hăng cắn chị ấy một phát, lại
phát hiện chị ấy đã tức đến mức da thịt cháy còn nóng hơn lửa, suýt chút
nữa làm bỏng môi tôi.

Tôi biết chị ấy rất tức giận, đành phải tạm thời nghe lời, ngoan ngoãn trở
về.

Lam Lăng ở sau lớn tiếng hét to: “Đừng đi! Cùng uống chén trà đi! Em
đúng là người phụ nữ nhẫn tâm, đừng lợi dụng xong lại vứt bỏ anh luôn thế
chứ! Hơi quá đáng đấy!”

William vẫn còn nhớ rõ mục đích chúng tôi tới đây, quay về phía Ngô Hải
gọi: “Chừng nào thì anh lấp hố!”

Ngô Hải từ trò cười hồi phục lại tinh thần, đại khái là phát hiện trong nhà
không có chuyện gì mới nhẹ nhàng thở ra, bắt đầu tiếp tục cà lơ cà phất.
Anh ta ngoáy ngoáy lỗ tai, quả quyết nói: “Có lẽ là một ngày sau, có lẽ là
một tháng sau, có lẽ là một năm sau… Chưa nói trước được.”

William nóng nảy: “Dạ Đồng còn đang ở đáy hố chờ xem đấy.”

Ngô Hải buông tay: “Viết văn cho vui, không phải chuyện lớn, cô cậu cứ
coi như mình chưa bao giờ gặp hố này là được rồi.”

Tôi uy hiếp: “Có tin độc giả tới chém chết anh không?”

Ngô Hải dùng ánh mắt thành khẩn nhìn tôi: “Tôi thật sự rất muốn viết,
nhưng giờ không viết ra được, cắn chết tôi cũng không có cách viết đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.