YÊU VẬT - Trang 220

Cảm giác quái lạ truyền đến, tôi nhận thấy được không ổn, bỏ lại hoa sơn
trà băng tuyết, nhanh chóng lao tới Hà sơn. Lúc tới đã thấy núi cháy mấy
ngày liền, hoa đào khắp núi, bảy mươi hai cây Mạn Đà La đã nhổ tận gốc,
chìm trong đám cháy, phương hồn tiêu tan.

Xi Ly Quân yên lặng đứng bên biển lửa, tro tàn cháy bay bên người hắn,
nhuộm đen áo lông cáo trắng. Hắn cầm cốc đồng trong tay, nhìn yêu hoa
tan thành mây khói, không thấy rõ vẻ mặt. Ngay cả khi tôi nhẹ nhàng đi
đến gần hắn cũng không để ý.

Tôi cố ý giẫm vào một cành cây khô.

Hắn quay đầu mỉm cười với tôi: “Ta nói rồi, mèo còn đẹp hơn hoa.”

Vì sự quyết đoán của hắn tôi sợ tới mức không nói gì, việc này cũng in sâu
trong lòng, không thể nào quên.

Hà Sơn xinh đẹp không còn tồn tại nữa. Hủy hoa xong, hắn lại cầu thân với
tôi.

Tôi phái người đem đoá hoa sơn trà bị đóng băng, trả lại nguyên vẹn, lại cự

Thời thượng cổ, yêu tộc không có đạo đức, cũng không để ý những chuyện
xấu tam quan bất chính của Xi Ly Quân. Thời đại đó con người cũng không
có lễ giáo, nam nữ theo đuổi tình yêu đều là chuyện rất hiển nhiên. Điều
kiện của Xi Ly Quân trong đám nam yêu cùng loại chẳng khác gì kim
cương vương lão ngũ bây giờ: trẻ tuổi, đẹp trai, có tiền, dịu dàng, thâm
tình; thế nên mọi người đều cho rằng tôi nên si tình cảm động vì hắn. Họ
không tới cửa cầu tình thì cũng lén bàn tán, nói tôi là nữ yêu độc ác. Trước
khi chân tướng hổ yêu chết chưa được điều tra rõ, ngay cả trong đám thủ hạ
của tôi cũng có người lén nói linh tinh, cảm thấy tôi không biết hưởng
phúc, đời này chắc chắn sẽ không gả đi được, sẽ làm mèo già vạn năm.

Xi Ly Quân hàng ngày đều đến, tôi không gặp hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.