YÊU VẬT - Trang 221

Suốt ba ngày, tôi đều ngơ ngác ngồi trên cây cao nhất ở Hắc Sơn, nhìn Hà
sơn trơ trụi xa xa.

Xi Ly Quân không biết.

Tính khí tôi không tốt nhưng không có nghĩa là trong lòng tôi cũng vậy.
Thật ra tôi có một bí mật nhỏ khó có thể nói ra ngoài được…

Tuy tính khí không tốt, cứng miệng, ghét mùi hoa, ghét phấn hoa. Nhưng
thích nhất là vào tiết mưa phùn mùa xuân hàng năm, mang theo mấy con cá
nướng, ngồi trên đại thụ ở Hắc Sơn, nhìn về phía Hà Sơn ngập hoa đào phía
xa. Trong mưa bụi mịt mù, màu đỏ rực rỡ, tuy rằng xung quanh rất ẩm ướt,
cũng sẽ có cảm giác ấm áp.

Nhưng hắn vĩnh viễn không hiểu tôi.">

Chương 42

Trong tay cầm đóa hoa sơn trà đóng băng nặng trịch, nhớ tới chuyện cũ
năm xưa, tôi có chút khó chịu.

Liễu Oánh Oánh này là yêu quái được hưởng thụ nền xã hội mới, không
biết bao nhiêu năm rồi chưa từng chịu khổ. Thấy tôi mãi mà không đáp lời,
cuối cùng không chịu nổi, bất chấp gương mặt mỹ nhân dịu dàng, gào
khóc: “Mèo lão đại, mèo lão đại, Hoa sư huynh chết rồi.”

Tôi lắp bắp kinh hãi.

Sư huynh của Liễu Oánh Oánh tên Hoa Bán Phàm, tôi rất có ấn tượng với
anh ta. Là một con báo yêu dễ xấu hổ, tính tình rất ôn hòa, da lông dày đẹp,
bộ dạng rất đáng yêu, ưu điểm lớn nhất là có thể ăn chay.

Vì báo và mèo cùng là động vật họ nhà mèo, tôi thấy anh ta vô dụng nên
lén giúp đỡ vài lần. Anh ta là một trong số ít yêu quái còn dám có ý với tôi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.