YÊU VẬT - Trang 247

trong giỏ trúc trên lưng còn tỏa ra mùi tanh, bên trong là một con cá lớn.
Tôi sững sờ nhìn anh ta, anh ta nhanh nhẹn buông hết mọi thứ xuống, nhóm
lửa nấu cơm. Hai đống lửa, một bên nướng thịt, một bên nấu cháo cá. Sau
đó anh ta lấy thuốc trị thương và vải trắng thay vải băng trên người tôi, xin
lỗi: “Miếng ngọc kia là di vật của gia mẫu, vẫn do dự luyến tiếc không nỡ
bán đi, hại cô chịu khổ theo tôi. Về sau tôi sẽ cố gắng làm việc, cố gắng
kiếm tiền, đồ ăn ngon đều cho cô, cô đừng ăn trộm nữa được không?” [1]

[1] Vì xưng hô trong tiếng Trung chỉ có ta-ngươi nên đoạn này dù Tô Trọng
Cảnh vẫn chưa biết giới tính thật của Dạ Đồng, nhưng mình vẫn để ta-cô
nhé

Tôi cảnh giác quan sát sau lưng anh ta rất lâu, không phát hiện ra có tên
yêu quái nào theo dõi, ngập ngừng hỏi.” Sao anh không tức giận?”

Tô Trọng Cảnh hỏi lại: “Sao ta phải tức giận ?”

Tôi lắp bắp nói: “Ta ăn hiếp anh…”

Tô Trọng Cảnh sờ sờ đầu tôi, dịu dàng nói: “Ừ, cô rất tốt, là yêu quái tốt.”

“Nói linh tinh!” Yêu quái bị con người khen là việc rất xấu hổ rất mất mặt,
tôi nóng nảy: “Ai là yêu quái tốt? ! Ta là thủ lĩnh Hắc Sơn giết người phóng
hỏa, không có chuyện ác nào là không làm!”

Tô Trọng Cảnh lắc đầu nói: “Cô là mèo, phải tuân theo yêu đạo, khác với
thiện ác thị phi của con người, có một số việc ta không thể trách cô. Cô là
yêu quái, mấy ngay nay đi theo ta đều ăn bánh ngô vốn không đủ no bụng,
lại chịu đựng không ăn thịt ta. Hôm nay cướp gà quay, vốn có thể vào một
góc lén ăn xong rồi về, nhưng lại mang gà vào giỏ trúc của ta, là muốn cho
ta ăn cùng. Hơn nữa, cô vừa mới tức giận mắng ta, thật ra là quan tâm đến
ta, lo ta yếu đuối vô dụng, khó sống được trên thế gian này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.