YÊU VẬT - Trang 286

Biểu cảm của mấy tên thư sinh kia giống như thấy quỷ, sợ tới mức nhảy
dựng lên, lùi về phía sau, còn tỏ vẻ xem thường, đến cả nhìn cũng không
muốn nhìn chàng một cái chứ đừng nói đến nói chuyện.

Tô Trọng Cảnh cúi đầu, có chút cô đơn.

Tôi cũng đau lòng cho chàng.

Dù có rất nhiều yêu quái thích chàng, nhưng cũng không thể thay đổi được
sự thật chàng là con người. Tôi từng nghe thấy chàng cùng bạn bè đàm luận
cao xa trong mộng, tranh luận thời sự từ thời xưa đến nay. Cũng thấy chàng
nằm mơ rưng rưng gọi cha mẹ đã mất. Đáng tiếc ước mơ chàng giấu trong
lòng chỉ nằm mơ mới thấy được.

Tôi nhìn cử nhân tân khoa cưỡi con ngựa cao to đi qua ngã tư đường dưới
sự tung hô của mọi người, trong lòng có chút không cam lòng. Nếu lang
quân của tôi không bị trận hỏa hoạn kia phá huỷ dung mạo thì chắc chắn sẽ
đẹp trai hơn kẻ quái dị này một trăm lần. Nếu con người không trông mặt
mà bắt hình dong, chặt đứt đường học hành của chàng thì sự tài hoa của
chàng sẽ cao một vạn lần tên cử nhân ngu ngốc này!

Chỉ vì tướng mạo mà cách xa như trời với đất.

Vì sao tên cử nhân ngốc như vậy lại được timh hô? Người đàn ông của tôi
tốt như vậy lại bị cười nhạo? !

Tô Trọng Cảnh tốt tính, có thể chịu đựng đồng loại cười nhạo, an phận
sống trong núi.

Tôi không tốt tính, không cam lòng thay chàng!

Tôi nghĩ nát óc cách chữa những vết thương trên mặt chàng, đáng tiếc vết
thương đã quá lâu rồi, rất khó khỏi hẳn. Năng lực tự phục hồi của đa số yêu
quái đều rất mạnh, cũng không quá để ý đến chuyện đẹp hay xấu, đương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.