YÊU VẬT - Trang 307

Lam Lăng gật đầu: “Có thể chịu được tính cách kỳ quái này của em đã
không dễ rồi. Chẳng trách em lại thích cậu ta.”

Tôi giận: “Ai thích anh ta! Nói lung tung em cắn chết anh!

Lam Lăng lập tức sửa lời: “Muốn nói với cậu ta không?”

“Không nói!” Tôi tức giận: “Bánh Chưng cũng là tên khốn kiếp, cho dù có
biến thành chó thì vẫn bị bắt nạt đến chết!”

Lam Lăng buông tay ra: “Dù sao cũng không phải chuyện của anh, tùy em
thôi. Này, giúp em việc lớn như vậy, có rảnh thì phải nói tốt anh với Hồng
Vũ đấy…”

Tôi gật đầu: “Em sẽ nói với chị ấy anh được phú bà bao nuôi.”

Tay Lam Lăng đang băng vết thương cho tôi dùng sức, tôi hét thảm một
tiếng “Oa oa oa”. William ở đằng xa đau lòng dựng thẳng đuôi lên, sau đó
bổ nhào đến, vội vàng hỏi Lam Lăng: “Cô ấy có sao không?”

Lam Lăng thản nhiên nói: “Lòng dạ không được tốt cho lắm.”

Đầu óc William đã rối như tơ vò, anh ta hỏi như cha mẹ chết: “Lòng dạ
hỏng rồi thì sẽ chết sao?”

“Sẽ tức chết!” Tôi đập một phát lên đầu anh ta.

Xa xa truyền đến tiếng gọi thân thiết: “Đồ nhi ngoan.”

Hỗn chiến đã chấm dứt, sư phụ không biết xấu hổ của tôi mang theo đống
râu xồm dùng ánh mắt “yêu thương” nhìn, hình như muốn chạy đến để thể
hiện tình thầy trò.

Tôi rùng mình, kéo tai William nói: “Chạy mau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.