YÊU VẬT - Trang 98

“Qua mấy tháng nữa, tránh bị đàm tiếu.”

“Đừng có lừa em.”

“Anh và em là hai con châu chấu đứng trên cùng một sợi dây, ai rời được
ai? Bảo bối, lúc trước ông chủ công ty kiến trúc Hồng Phát có đưa đến ba
trăm vạn tới, mua cho em bộ trang sức kim cương trước, rồi đi tuần trăng
mật ở châu Âu nửa tháng, không phải em muốn túi xách LV, Loius gì đấy
sao? Anh mua hết!

“Chồng ơi, em yêu anh nhất!”

Tôi ở ngoài nghe xong sau một lúc lâu, khẳng định đây là sủng thiếp diệt
thê. Trở về phòng thấy trên vách tường còn cung kính treo một bức chân
dung đen trắng gài lụa đen. Trong bức ảnh là một người phụ nữ tầm ba
mươi tuổi, thướt tha thùy mị, bên cạnh còn có đồ lễ cúng bái là hương nến,
trên vách tường còn treo biểu ngữ “Thanh chính liêm minh” , rất thú vị.

William ở ban công khẽ bảo tôi: “Dạ Đồng, tôi tìm được rất nhiều vàng!
Phát tài rồi!” Anh ta dùng cái mũi chó ngửi đông ngửi tây, móng vuốt đào
loạn chậu hoa lan, lục ra rất nhiều thỏi vàng, hưng phấn tranh công.

Tôi nhặt một thỏi vàng lên, phẫn nộ rồi: “Rõ rồi, nhất định Lý Gia Đại
Thúc chết tiệt kia là vì có lắm tiền, hưởng thụ xa xỉ, không muốn đánh chữ
nữa nên bỏ hố vứt độc giả! Thật sự là không có chút đạo đức nghề nghiệp
nào! Thật sự vô cùng đáng giận!”

William thù lớn hận sâu nói phụ họa theo: “Sách nói, phần lớn loài người
có tiền đều ham hưởng thụ! Có tiền sẽ không muốn làm việc!”

Chúng tôi rất muốn trộm đống vàng của tên tác giả có linh hồn hủ bại đáng
khinh bỉ này mang đi vứt. Đáng tiếc yêu quái trộm cắp cũng sẽ bị ban điều
tra tội phạm đặc biệt chú ý. Tuy rằng Lam Lăng sẽ không nghiêm trị tôi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.