YOKO - NGƯỜI BẠN VÔ CÙNG ĐẶC BIỆT CỦA TÔI - Trang 36

– Pia. Mẹ hiểu tâm trạng của con đang bất ổn, có những lúc con không

biết làm gì cho phải. Bố mất đi, đó thực sự là cú sốc với cả nhà.

Pia cúi nhìn sàn nhà. Đúng vậy, nó ngẫm nghĩ.

– Nhưng Pia à, đã bao giờ con thử suy nghĩ xem vì sao mẹ biết rõ cảm

giác của con chưa? Mẹ cũng có những cảm xúc y hệt con thôi. Mẹ cũng nhớ
bố từng giây từng phút chứ.

Mẹ mệt mỏi ngồi xuống giường của Marcella và buồn bã nhìn Pia.

– Con không nghĩ là hoàn cảnh của mẹ cũng khổ sở lắm sao? Nhưng mẹ

có thể vì thế mà buông xuôi được ư? Để cho cảm xúc của mình bộc phát
như vậy ư? Không được, mẹ còn phải lo cho các con. Mẹ phải lo cho văn
phòng du lịch. Mẹ phải kiếm tiền nuôi cả nhà. Và thế tức là ngày nào mẹ
cũng phải vui vẻ. Vui, vui, và vui.

Mẹ nói như bắn ra từng chữ.

– Có ai lại đi đặt chuyến du lịch nơi kẻ suốt ngày ủ rũ, não nề không? –

Mẹ nghẹn ngào, và nói thêm: – Con có biết việc đó khó khăn thế nào không
hả Pia?

Pia thấy mắt mẹ ậng nước, nhưng mẹ vẫn kìm được để nói tiếp và không

để người ngoài nhận ra cảm xúc đó. Pia nhẹ nhàng rời tay khỏi Marcella và
ngồi vào lòng mẹ. Nó vòng tay qua cổ mẹ và ôm mẹ thật chặt. – Giờ thì mẹ
cũng khóc được rồi.

Thật khó để tránh cho màu sơn không lem vào quần áo. Pia đã ngồi cả

tiếng trong vương quốc mới của Marcella và kì cọ như điên. Mẹ quay lại
văn phòng du lịch và đem cả Marcella theo.

Đột nhiên Pia ngước lên: Tiếng gì thế nhỉ? Rồi một nụ cười vụt lên trên

khuôn mặt nó. Nó thấy chổi đang cọ bên cạnh. Hoàn toàn tự nó. Lập tức Pia
làm bộ giận dữ và nghiêm nghị nói:

– Là cậu chứ gì!

Cây chổi càng quét mạnh hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.