ZARATHUSTRA ĐÃ NÓI NHƯ THẾ - Trang 240

bé ti tiện.

2

“Ta bước qua giữa đám dân chúng này và ta đã giữ cho mắt ta mở rộng:
bọn chúng không tha thứ nếu ta không chịu ganh tị với những đức hạnh của
chúng.
Bọn chúng cắn xé ta vì ta bảo với bọn chúng rằng: với đám người nhỏ bé,
phải có những đức hạnh ti tiện, - thế bởi vì ta không hiểu nổi rằng sự hiện
hữu của những đám người nhỏ bé là cần thiết!
Ta luôn luôn giống một con gà trống lạc lõng trong một sân nuôi gà vịt xa
lạ, một con gà trống mà ngay cả những con gà mái ranh cũng xúm vào mổ
cắn; nhưng ta không thù ghét những con gà mái ấy.
Ta lễ phép đối với chúng như đối với tất cả những điều bực bội nhỏ bé; chìa
gai góc bén nhọn của mình ra đối với những tên nhỏ bé, theo ý ta đấy chỉ là
sự khôn ngoan của loài nhím.
Buổi tối, khi quây quần chung quanh lò sưởi, tất cả bọn họ đều ồn ào bàn
luận đến ta; bọn họ nói về ta, nhưng thử hỏi mấy ai chịu vì ta mà tư tưởng!
Đấy chính là sự im lặng mới mà ta đã học được: tiếng ồn ào chúng rây rắc
chung quanh ta trải nặng một chiếc áo choàng lên những tư tưởng của ta.
Bọn chúng bàn tán với nhau: “Đám mây u ám ấy muốn gì nơi chúng ta?
Hãy coi chừng, không khéo nó lại mang đến một cơn dịch hạch!”
Vừa mới đây một mụ đàn bà đã giữ chặt đứa con lại không cho tiến đến gần
ta. Mụ hét tướng lên: “Hãy dắt trẻ con lánh xa! Những đôi mắt như vậy sẽ
đốt cháy linh hồn những đứa trẻ”.
Bọn chúng ho khúc khắc khi ta nói: bọn chúng tưởng rằng ho là một vấn
nạn đập vào những cơn gió lớn, - bọn chúng chẳng hề đoán ra nổi hơi gió
của hạnh phúc ta!
“Chúng ta hãy còn chưa có thời giờ cho Zarathustra”, đấy là điều bọn
chúng vấn nạn; nhưng một thời đại “không có thời giờ” cho Zarathustra thì
nào có đáng gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.