ZARATHUSTRA ĐÃ NÓI NHƯ THẾ - Trang 258

Thực vậy, ta đến chết ngạt mất vì cười khi nhìn thấy những con lừa say sưa
và nghe những kẻ canh đêm nghi ngờ Thượng đế như thế.
Cái thời đó chẳng phải đã trôi qua lâu rồi, ngay cả cho những kẻ hoài nghi
kiểu ấy - hay sao? Ai có quyền đánh thức dậy những sự việc cổ lỗ ngàn đời
như thế, những kẻ thù của ánh sáng, khi chúng đã ngủ mê?
Từ lâu rồi, đã hết thời của những thần linh cổ xưa: thật vậy, các thần linh đã
có một kết thúc tốt đẹp và vui vẻ.
Chư vị không trải qua một buổi “hoàng hôn” chết chóc ảm đạm gì cả

[2]

-

nói thế là nói láo! Chư vị chỉ chết vì cười, giản dị thế thôi!
Câu chuyện xảy ra khi có một vị thần tự mình thốt ra lời lẽ bất kính nhất, -
lời này: “Chỉ có một Thượng đế duy nhất! Ngươi không được phép thờ
những thần linh khác trước mặt ta”.
- Một bộ râu già phẫn nộ của thần linh, một thần linh ganh tị đã quên mất
điểm này. -
Lúc bấy giờ, tất cả các thần linh đều phá lên cười và vừa đong đưa trên ghế
ngồi họ vừa la hét: “Bảo rằng có nhiều thần linh chứ không có một Thượng
đế thần linh duy nhất, chẳng phải là điều linh thánh sao?”
Kẻ nào có tai thì hãy lắng hiểu lời ta.

Zarathustra đã nói như thế trong thành phố được hắn đem lòng yêu thương,
thành phố mang tên “Con Bò Tạp Sắc”. Bởi vì từ đấy, chỉ còn hai ngày
đường nữa là Zarathustra quay về tới hang đá, bên cạnh con ó và con rắn;
linh hồn Zarathustra vui tươi cuống quýt dạt dào khi cảm thấy quá gần với
lúc trở lại quê hương.

[1]

“kẻ đứng trong những căn phòng tối chờ những linh hồn hiện ra - trong

khi linh hồn thì tếch đi một mạch”, Nietzsche chơi chữ với hai nghĩa của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.