ZARATHUSTRA ĐÃ NÓI NHƯ THẾ - Trang 342

Friedrich Nietzsche

Zarathustra đã nói như thế

Trần Xuân Kiêm dịch và giới thiệu

- 66 -

VIÊN PHÁP SƯ

1

Nhưng khi vòng quanh một tảng đá, Zarathustra lại nhìn thấy cách đó
không xa ở bên trên hắn, trên cùng đường đi, có một người đang múa máy
tay chân như một tên điên giận dữ rồi cuối cùng y quăng mình nằm sấp
xuống mặt đất. Lúc bấy giờ, Zarathustra tự nhủ: “Ta hãy dừng bước! Kẻ đó
hẳn là con người thượng đẳng, chính tiếng kêu thống khổ đầy khủng khiếp
đã xuất phát từ miệng y, - ta muốn thử xem ta có thể tiếp cứu gì được
không”. Nhưng khi Zarathustra chạy vội đến bên người đàn ông đang nằm
sấp trên mặt đất, thì hắn nhìn thấy một lão già run rẩy, đôi măt trừng trừng;
tất cả những cố gắng của Zarathustra để dựng lão ta dậy và làm lão ta đứng
lên đều vô ích. Kẻ khốn khổ dường như chẳng nhận thấy rằng có người ở
bên cạnh; trái lại, y không ngớt ngó nhìn dớn dác láo liên và làm những cử
chỉ rất não lòng, như một kẻ bị hắt hủi bỏ rơi, bị cô lập hoàn toàn khỏi thế
giới. Tuy nhiên, rốt cuộc, sau nhiều cơn rùng mình nhảy nhổm, co quắp cả
thân người, y bắt đầu than vãn bằng những lời lẽ sau đây:
Ai sẽ sưởi ấm ta, ai còn yêu thương ta nữa?
Hãy đưa về ta những bàn tay nồng ấm!
Hãy cho ta than hồng để sưởi nóng con tim.
Nằm sóng sượt, run rẩy,
Như một kẻ đang hấp hối được sưởi ấm đôi chân
Run lẩy bẩy vì những cơn sốt xa lạ,
Run rẩy trước những mũi tên giá buốt bén nhọn
của mùa Đông
Một kẻ bị ngươi săn đuổi, hỡi tư tưởng!
Bất khả danh, ẩn khuất, kinh hoàng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.