ZARATHUSTRA ĐÃ NÓI NHƯ THẾ - Trang 346

Cùng với tất cả những giày vò thống khổ,
Ngươi hãy quay trở lại với con người cô đơn cuối
cùng trong số những kẻ cô đơn!
Ồ, ngươi hãy quay trở lại!
Tất cả những suối lệ của ta
Đều ào chảy đến ngươi,
Và ngọn lửa nồng lay lắt sau cùng của tim ta
Lại bừng sáng vì ngươi!
Ồ, ngươi hãy quay trở lại,
Ngươi, Thượng đế bí ẩn xa lạ! Ngươi, nỗi thống khổ!
Ngươi, nỗi niềm hạnh phúc cuối cùng của ta!

2

Nhưng đến đây thì Zarathustra không thể dằn lòng lâu hơn được nữa, hắn
cầm lấy cây gậy, giáng hết sức bình sinh vào kẻ đang than vãn. Vừa quất
đập hắn vừa thét lớn trong tiếng cười phẫn nộ:
“Dừng lại, dừng lại ngay, đồ đóng trò hề! Đồ làm bạc giả! Quân dối trá
thành tinh! Ta đã nhận rõ ra mi rồi!
Ta muốn châm lửa vào hai chân mi, hỡi đồ phù thủy vô liêm sỉ, ta biết
nướng chín những kẻ mang dòng máu của mi”.
- “Thôi, thôi! Lão già vừa năn nỉ vừa nhảy phắt dậy, đừng đánh tôi nữa, hỡi
Zarathustra! Tôi làm tất cả mọi trò đó chỉ để đùa bỡn thôi mà!
Những trò ấy nằm trong nghệ thuật của tôi; tôi chỉ muốn thử nghiệm chính
ngài khi đưa ra sự thử thách nhỏ mọn đó!

[1]

Nhưng thật ra, ngài đã thấu

suốt ý định của tôi.
Song, cả ngài nữa - sự thử thách ngài đã ban cho tôi không phải là nhỏ!
Ngài cứng rắn phũ phàng, hỡi Zarathustra hiền triết! Ngài đánh đập tàn
nhẫn với những “chân lý” của ngài, cây tích trượng có đốt của ngài bắt tôi
phải thú nhận chân lý ấy!”
Zarathustra trả lời, giọng hãy còn tức giận và gương mặt sa sầm:
“Chớ nịnh hót ta, hỡi tên kép hát tận linh hồn. Mi là giả mạo. Mi nói gì về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.