ZARATHUSTRA ĐÃ NÓI NHƯ THẾ - Trang 418

Đừng khóc nữa,
Hỡi nàng Doudou xanh xao!

Hãy hùng mạnh lên, hỡi Souleika! Can đảm! Can đảm lên!
- Hoặc là phải cần đến
Có lẽ là ở nơi đây
Một cái gì kích lực, một liều thuốc bổ?
Một châm ngôn thơm ngát?
Một lời khuyến dụ trang trọng?

A! Hãy lên cao, hỡi phẩm cách!

Hỡi phẩm cách đức hạnh, phẩm cách Âu châu!
Hãy thổi ào, thổi ào qua lần nữa!
Hỡi kẻ thét gầm đức lý!
A!
Hãy tru rống thêm lần nữa,
Tru rống la gào đức hạnh!
Như con mãnh sư đức hạnh, trước những nàng gái thơ sa
mạc!
- Bởi vì những tiếng thét gào của đức hạnh,
Hỡi những nàng thiếu nữ mỵ kiều,
Chính là khát vọng nấu nung của con người Âu châu,
những cơn đói cào ruột của con người Âu
châu!

Bây giờ ta đã ở tại đây rồi,
Ta, kẻ Âu châu,
Ta chẳng thể làm gì khác hơn, cúi xin Thượng đế trợ giúp!

[1]

Amen!

Sa mạc lớn dần, khốn thay cho kẻ nào mang giữ sa mạc!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.