ZARATHUSTRA ĐÃ NÓI NHƯ THẾ - Trang 229

Friedrich Nietzsche

Zarathustra đã nói như thế

Trần Xuân Kiêm dịch và giới thiệu

- 48 -

VỀ NIỀM LẠC PHÚC BẤT ĐẮC DĨ

Mang nặng những ẩn ngữ và những cay đắng triền miên như thế trong tâm
hồn, Zarathustra vượt biển. Nhưng khi đã cách xa quần đảo Vĩnh Phúc và
các bạn bè bốn ngày đường, hắn hoàn toàn thắng vượt được mọi đau khổ: -
chiến thắng, bước chân kiên định, hắn lại ngạo nghễ đứng thẳng trên vận
mệnh mình.

[1]

Chính lúc đó, Zarathustra mới nói như thế này với ý thức

đầy nỗi khoái hoạt nhẹ nhàng của hắn:
“Một lần nữa ta lại tĩnh lặng cô đơn và ta muốn thế, cô đơn với bầu trời
thuần khiết cùng biển cả phóng dật tự do. Và một lần nữa, buổi xế trưa
đang vây phủ quanh ta.
Lần đầu tiên, khi ta tìm thấy các bạn ta, cũng chính là buổi xế trưa; khi ta
gặp họ một lần khác nữa, cũng chính là buổi xế trưa, vào giờ mà mọi ánh
sáng trở nên tịch mịch lặng lẽ hơn.
Bởi vì những mẩu hạnh phúc đang lờ lững giữa trời và đất đang tìm kiếm
một linh hồn kết bằng ánh sáng để làm nơi trú ẩn. Giờ đây hạnh phúc đã
làm cho mọi ánh sáng thành lặng lẽ u tịch hơn.
Hỡi buổi xế trưa của đời ta! Một ngày nọ, cả hạnh phúc của ta nữa cũng lăn
xuống thung lũng để tìm một nơi trú ẩn: lúc bấy giờ, nó đã tìm thấy những
tâm hồn cởi mở, hiếu khách ấy!
Hỡi buổi xế trưa của đời ta! Ước gì ta bị bỏ rơi hắt hủi để có được một điều
duy nhất: sự vun trồng sống động những ý tưởng của ta và buổi bình minh
của những hy vọng cao vời nhất!
Một ngày kia kẻ sáng tạo tìm kiếm những bạn đồng hành và những đứa con
phôi dựng từ niềm hy vọng của hắn. Và kìa, hắn không thể tìm thấy được,
nếu hắn không khởi đầu bằng cách tự mình sáng tạo ra chúng.
Cũng thế, ta đang ở giữa công trình của ta, ta đang đi đến với những đứa
con ta và trở về bên cạnh chúng: chính vì những đứa con của hắn mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.