0852 - Trang 140

Núi Tề La một mặt là núi, một mặt là vách đá, tháp được xây dựng ở

phía trên, mở rộng sang hai bên về phía vách đá, khoảng cách thật để nhảy
Bungee là 70 mét. Núi non hùng vĩ cùng với mặt hồ yên bình.

Lô Nhân cầm lấy lan can không buông tay, dưới chân là vực thẳm vô tận

cùng với một con sông, tim cô thắt chặt.

Nhân viên công tác nhiệt tình giảng giải một số động tác, tai Lô Nhân ù

ù, cái gì cũng không nghe rõ.

Anh ta vỗ nhẹ lưng cô, cô quay người lại, nói: “Tôi không nhảy, tôi

không nhảy đâu, tôi sợ độ cao.”

Nhân viên công tác: “……”

Lô Nhân la lên thất thanh: “Tôi không biết là cao đến vậy, là tôi bị lừa,

anh ấy nói chỉ có 20 mét…”

Quần áo anh ta bị cô níu chặt, anh ta cúi đầu nhìn nhìn, một mặt không

nói gì.

Lục Cường vỗ vai anh ta, đưa tay nói: “Để tôi.”

Anh bước lên gỡ tay cô ra, nhân viên công tác lui ra ngoài, cô nhanh

chóng túm chặt cánh tay anh, thân thể run rẩy: “Tôi không nhảy, không
nhảy… Anh là kẻ lừa đảo.”

Lục Cường giống như một bức tường mạnh mẽ, ngăn chặn ở đằng trước,

không chừa cho cô lối thoát.

Lô Nhân dán vào người Lục Cường, hai tay giống như sợi dây leo, bám

chặt vào thắt lưng anh. Anh làm vài động tác, giữ cánh tay cô.

Lô Nhân sợ hãi hét to, mém chút nữa là té xuống rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.