0852 - Trang 164

0852

Giải Tổng

www.dtv-ebook.com

Chương 18

Lục Cường phản ứng kịp thời, cú đánh này không gây tổn thương cho

anh nhiều lắm.

Người đối diện tự động nhường đường, tên cầm đầu bước ra, thân hình

vừa ốm vừa cao, nghiêng đầu, miệng ngậm điếu thuốc.

Anh ta vung thiết côn, nói: “Lục Cường, đã lâu không gặp.”

Lục Cường nâng tay, không nói chuyện.

Người nọ hỏi: “Thế nào, vài năm không gặp, không nhận ra tôi rồi hả?”

Lục Cường cười mỉm: “Trần Thắng, lâu thật.”

“À, vẫn còn nhớ tên tôi.” Anh ta đi về phía trước hai bước, cười: “Ra tù

mà không một chút tin tức, không xem tôi là bạn thì ít nhất cũng phải nể
mặt Khưu gia chứ? Sao nào, trèo lên cành cao rồi hả?”

Lục Cường nói: “Không có.”

Trần Thắng lấy cây gậy chỉa vào ngực Lục Cường: “Bây giờ ở đâu?”

Lục Cường cúi đầu nhìn cây gậy, Trần Thắng nói tiếp: “Nghe nói đang làm
bảo vệ cho một tiểu khu?”

Những kẻ bại trận lần lượt đứng lên, bọn họ đưa lưng dựa vào tường.

“Thật giả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.