0852 - Trang 211

Lục Cường ăn uống no say, răng ngậm tăm, nhàm chán vô nghĩa nhìn

đông ngó tây. Bữa ăn này chệch khỏi mục đích ban đầu, vốn là anh muốn
mượn rượu giải sầu, lợi dụng mỹ nữ đi theo sẽ cảm thấy có hứng thú trở lại,
Lục Cường của sáu năm trước quả thực đã tái sinh, anh cười mỉa mai, hai
lần ra lệnh cho bản thân nhẫn nại.

Từ quán rượu bước ra, Đàm Vi đi xiêu vẹo, Lục Cường giúp cô ta đứng

thẳng người. Cô ta không chút tỉnh táo, lại còn cố ý hoặc vô ý dựa vào
người anh, anh giữ cánh tay cô ta để duy trì khoảng cách.

Không biết lặp lại bao nhiêu lần, anh mất kiên nhẫn, cười lạnh nói: “Này,

đừng có giả vờ say rượu loạn tính.”

Người bên cạnh nhoáng rùng mình một cái.

Lục Cường tiếp tục: “Cho dù uống say đầu óc tôi cũng rất tỉnh táo, hoàn

toàn biết bản thân đang làm chuyện gì… Tôi không say và cũng tin rằng cô
có thể nghe hiểu. Hôm nay tôi không muốn trêu đùa cô, hiện tại tâm trí và
tinh lực của tôi đều đặt hết lên người phụ nữ kia rồi.” Anh nghiến răng
nghiến lợi nói.

“Không có thời gian để đối phó với cô, bỏ cuộc đi và nhanh chóng tìm

một người đàn ông tốt hơn để kết hôn.” Dừng hai giây: “Có thể đi đứng
bình thường không hả?”

Đàm Vi không hề phản ứng, vẫn đi xiêu vẹo nhưng cũng không còn cô

tình nghiêng người dựa vào anh nữa.

Vẫy taxi, anh nhét cô ta vào ghế sau, lấy chứng minh thư từ trong áo

khoác cảnh sát ra, nói với tài xế: “Phiền chú đưa cô ấy về nhà, địa chỉ là…”
Anh nhìn chứng minh thư trong tay: “Số 32 đường Đàm Lâm.”

Tài xế là một ông chú, thất kính liếc nhìn Lục Cường một cái, mỉm cười

gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.