0852 - Trang 212

Lục Cường nương theo ngọn đèn híp mắt nhìn số taxi, tùy tay đóng cửa

xe, nhìn xe thong thả chạy trong đêm tối.

***

Sau đêm đó, Lô Nhân bị cảm, cô không quan tâm chỉ uống vài viên

thuốc.

Ở xưởng may, Trần Thụy phát hiện Lô Nhân lại trở nên kỳ lạ, không biết

là do cô bệnh hay là lý do khác, trên mặt ảm đạm rầu rĩ không vui, tinh thần
luôn luôn mệt mỏi.

Giám đốc Đỗ giao cho hai người bọn họ xử lý một đơn đặt hàng, Trần

Thụy là quản lý về phát triển sản phẩm, nghiệp vụ anh ta phụ trách.

Xưởng may có hai nhà thiết kế chính, trong đó có một người đang nghỉ

thai sản, người còn lại xảo quyệt và kiêu ngạo, giám đốc Đỗ sớm đã muốn
thay người, cho nên mượn cơ hội này để đề bạt Lô Nhân, sau đó ông ra
lệnh cho người kia tiếp tục làm việc hoặc rời đi, điều này đối với ông cũng
không tổn thất gì.

Giám đốc Đỗ từ văn phòng bước ra, hai người sóng vai đi qua hành lang,

Lô Nhân hơi ngừng bước, Trần Thụy nghiêng đầu: “Còn chưa hết cảm
sao?”

“Sắp rồi ạ.” Lô Nhân nói.

“Nhớ chú ý nghỉ ngơi.”

Từ lần đó, Trần Thụy đã biết được tâm ý của cô, mặc dù không buông bỏ

được nhưng cũng chỉ dám ở sau lưng quan sát. Anh ta đến xưởng may đã
được ba năm, lần đầu tiên nhìn thấy Lô Nhân liền có hảo cảm, chỉ tiếc là
lúc đó cô đã có bạn trai. Sau khi biết tin hai người bọn họ chia tay, tâm tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.